冬夜徐子与宅同樑公实宗子相食黄精作拼音版/注音版
dōng yè xú zi yǔ zhái tóng liáng gōng shí zōng zi xiāng shí huáng jīng zuò。
冬夜徐子与宅同梁公实宗子相食黄精作。
xiè zhēn。
谢榛。
jì mén gǔ mù cuī hán shēng,
蓟门古木摧寒声,
hǎi yuè wèi gāo tíng xuě míng。
海月未高庭雪明。
zhǔ rén yǎn hù zì yōu jì,
主人掩户自幽寂,
kè lái pán jiàn duō huáng jīng。
客来盘荐多黄精。
zuó rì yíng kuāng zǒu dào lǚ,
昨日盈筐走道侣,
xiāo chén nán de shān zhōng qíng。
嚣尘难得山中情。
chūn miáo mǎn shān bèi gān yǔ,
春苗满山被甘雨,
zhèng sè dú cóng líng tǔ shēng。
正色独从灵土生。
zhuó lái yī pēng shū biàn huà,
斫来一烹倏变化,
jǔ zhī rù xuán jīn gǔ qīng。
咀之入玄筋骨轻。
wǒ yì kuáng gē bì shì zhě,
我亦狂歌避世者,
hé dāng cí jiā cóng xiàng píng。
何当辞家从向平。
míng shān dà zé wú bù yǒu,
名山大泽无不有,
shǒu bà zhǎng chán xíng fù xíng。
手把长镵行复行。
lóng shé shēn cáng xuě méi jìng,
龙蛇深藏雪没径,
shí yǒu bái yún xiāng sòng yíng。
时有白云相送迎。
qīng tiān máng máng fā gū xiào,
青天茫茫发孤啸,
yōu rán zhí yǔ yuán huà bìng。
悠然直与元化并。
hǎi hè chuán shū yuē sān zi,
海鹤传书约三子,
gòng niè jiǔ xiá yóu chì chéng。
共蹑九霞游赤城。
明山东临清人,字茂秦,自号四溟山人,又号脱屣山人。一目失明。刻意为歌诗,有声于时。嘉靖间至京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,榛以布衣为之长,称五子。旋以论文与攀龙交恶,遂削其名于七子、五子之列。而秦晋诸王争延致之,河南北皆称谢先生,有《四溟集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: