铜雀臺弔古歌拼音版/注音版
tóng què tái diào gǔ gē。
铜雀台吊古歌。
xiè zhēn。
谢榛。
lóng fēi bái shuǐ chéng huǒ dé,
龙飞白水承火德,
qiān lǐ cǎo qīng hàn jiā è。
千里草青汉家厄。
cáo mán bǐng yuè jiǎn qún xióng,
曹瞒秉钺剪群雄,
dú jù zhōng yuán cǐ jìn lì。
独据中原此尽力。
gài guān yī suō jiǔ zhōu xīn,
盖棺一缩九州心,
xī líng rì mù chóu yún sè。
西陵日暮愁云色。
dì huāng tóng què kōng méi tái,
地荒铜雀空莓苔,
shì biàn tóng tuó zhǐ jīng jí。
世变铜驼只荆棘。
luàn jī xiāng réng tiān yǒu zhī,
乱机相仍天有知,
cháng fēng hū lái zhèng tàn xī。
长风忽来正叹息。
gē wǔ shàng duō shēn hòu qíng,
歌舞尚多身后情,
yù yán cǎn dàn diāo lán cè。
玉颜惨淡雕栏侧。
duàn cháng yǔ lèi sǎ héng zhāng,
断肠雨泪洒衡漳,
wū yè zhì jīn liú bù jí。
呜咽至今流不极。
liú bù jí,
流不极,
yōu yōu fù yōu yōu,
悠悠复悠悠,
nà jiàn cuì huá dān yàn yóu。
那见翠华耽宴游。
shèng jǐng wú qióng lè yǒu xiàn,
胜景无穷乐有限,
jiàn ān rén qù fú yān shōu。
建安人去浮烟收。
jù zhī qiān zǎi yè xià kè,
讵知千载邺下客,
bù jiào jì mò hé shān qiū。
不教寂寞河山秋。
què yì téng shé chéng wù fān zì wèi,
却忆腾蛇乘雾翻自谓,
sōng qiū zhí shàng yǎn háo qì。
松楸直上俨豪气。
明山东临清人,字茂秦,自号四溟山人,又号脱屣山人。一目失明。刻意为歌诗,有声于时。嘉靖间至京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,榛以布衣为之长,称五子。旋以论文与攀龙交恶,遂削其名于七子、五子之列。而秦晋诸王争延致之,河南北皆称谢先生,有《四溟集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: