寓居东园兰轩主人索诗赋此以应拼音版/注音版
yù jū dōng yuán lán xuān zhǔ rén suǒ shī fù cǐ yǐ yīng。
寓居东园兰轩主人索诗赋此以应。
xiè zhēn。
谢榛。
ěr lái chéng shì yàn fēn rǎo,
迩来城市厌纷扰,
jiè jū míng yuán dé yōu tǎo。
借居名园得幽讨。
yǒu qiè chú xià shì chén chuī,
有妾厨下事晨炊,
mén wài cāng tái xián zì sǎo。
门外苍苔闲自扫。
yān huǒ kǒng fáng sōng zhú qīng,
烟火恐妨松竹清,
qīng fēng yí shī qǐ cháng zǎo。
清风宜诗起常蚤。
xiū zhú chì xiá yìng xū chuāng,
修竹赤霞映虚窗,
bù yì tú zhōng xiǎo péng dǎo。
不异图中小蓬岛。
záo chí zāi ǒu shēng hóng qú,
凿池栽藕生红蕖,
dié shí chéng shān fā yáo cǎo。
叠石成山发瑶草。
wú wén cǐ dì xī huāng liáng,
吾闻此地昔荒凉,
shǐ zhī shèng jǐng yóu rén zào。
始知胜景由人造。
wáng sūn bù zhì yì jīng lún,
王孙布置亦经纶,
zuì kè fēi yáng bèi cí zǎo。
醉客飞扬倍词藻。
bǎi huā lán nèi qiū zhuǎn fāng,
百花栏内秋转芳,
zuó xiāo fēng yǔ wèi huā nǎo。
昨宵风雨为花恼。
shēn shěn qū zhé rén hū mí,
深沈曲折人忽迷,
zī kě huán dān yǐn xiān lǎo。
兹可还丹隐仙老。
qián qǐ gāo lóu hòu zhù tái,
前起高楼后筑台,
xǐ yǐ pī yún tiān hào hào。
徙倚披云天浩浩。
tài xíng yī fà wàng zhōng héng,
太行一发望中横,
fàng làng qián kūn cǐ huái bào。
放浪乾坤此怀抱。
gòng lián mǎn yuàn cóng guì xiāng,
共怜满院丛桂香,
yīng yì huái nán zhe hóng bǎo。
应忆淮南著鸿宝。
zuò lái qiě jiǎn zhòng shù shū,
坐来且检种树书,
dì kuò gēn zhǎng shù gèng hǎo。
地阔根长树更好。
dài jūn yè huà zhuó láo bēi,
待君夜话浊醪杯,
yuè bái kōng tíng zài qīng dǎo。
月白空庭再倾倒。
明山东临清人,字茂秦,自号四溟山人,又号脱屣山人。一目失明。刻意为歌诗,有声于时。嘉靖间至京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,榛以布衣为之长,称五子。旋以论文与攀龙交恶,遂削其名于七子、五子之列。而秦晋诸王争延致之,河南北皆称谢先生,有《四溟集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: