送方子文下第归临清拼音版/注音版
sòng fāng zǐ wén xià dì guī lín qīng。
送方子文下第归临清。
xiè zhēn。
谢榛。
shào xiǎo tóng yóu jiǔ bié lí,
少小同游久别离,
xiāng féng hū yà bìn chéng sī。
相逢忽讶鬓成丝。
fēng chén wò shǒu fēi dāng rì,
风尘握手非当日,
wù hòu jīng xīn gòng cǐ shí。
物候惊心共此时。
dōng gé níng lùn zhāo shì chù,
东阁宁论招士处,
shàng lín hái nǐ kàn huā qī。
上林还拟看花期。
qīng shān wǎn zhào xíng kān yuǎn,
青山晚照行堪远,
huáng niǎo chūn shēng tīng bù chí。
黄鸟春声听不迟。
lǎo qù gōng míng yīng zì wèi,
老去功名应自慰,
gǔ lái cí fù zhòng xiāng zhī。
古来词赋重相知。
mǎ qīng xìn yǒu líng yún qì,
马卿信有凌云气,
hé shì wú láo bào yù bēi。
和氏无劳抱玉悲。
huì dài shén jū kāi dào lù,
会待神驹开道路,
qiě jiāng líng jiàn hùn xióng cí。
且将灵剑混雄雌。
jǐ rén shī yì céng xiāng sòng,
几人失意曾相送,
zhé jǐn dōu tíng yáng liǔ zhī。
折尽都亭杨柳枝。
明山东临清人,字茂秦,自号四溟山人,又号脱屣山人。一目失明。刻意为歌诗,有声于时。嘉靖间至京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,榛以布衣为之长,称五子。旋以论文与攀龙交恶,遂削其名于七子、五子之列。而秦晋诸王争延致之,河南北皆称谢先生,有《四溟集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: