诗拼音版/注音版
shī。
诗。
zhōng fāng。
钟芳。
jīn líng xī nián tán dào xué,
金陵昔年谈道学,
tóng wèi wén cí zǒng chéng mò。
同谓文词总成末。
chéng xián niān bǐ nòng fēng huā,
乘闲拈笔弄风花,
jiàn zhě jiāo tán xiào yǔ cuò。
见者交谈笑予错。
chóng lái yǐ shì shí sān chūn,
重来已是十三春,
jìng shàng shī piān kuā yǒu shén。
竞尚诗篇夸有神。
rú háo wǒ yù shì fēng è,
濡毫我欲试锋锷,
pó rán liǎng bìn shuāng huā xīn。
皤然两鬓霜花新。
xū jiē běn mò fēi èr wù,
吁嗟本末非二物,
wén zhāng bǐng làn yóu zhōng chū。
文章炳烂由衷出。
zhōng hán zhì lǐ cuì jīng zhēng,
衷函至理萃精徵,
shǐ kǒu chéng cí yīng zhōng lǜ。
矢口成词应钟律。
zhòng ní lì jiào ruò huà gōng,
仲尼立教若化工,
lǔ yú yàn pì jiē jiān róng。
鲁愚谚辟皆兼容。
kě wěn yǐn hé suí fēn zú,
渴吻饮河随分足,
kēng qiāng dié zòu xié shēng yōng。
铿锵迭奏谐笙镛。
shèng yóu yuǎn yǐ shuí kān jì,
圣猷远矣谁堪继,
bù lùn shì fēi lùn tóng yì。
不论是非论同异。
zhuān mén jīng xué duō zhōu zhāng,
专门经学多诪张,
jìng fā mò shǒu gōng gāo huāng。
竞发墨守攻膏肓。
bù rú lǐ dù shàn shī shèng,
不如李杜擅诗圣,
qún gōng bù gǎn qīng dī áng。
群工不敢轻低昂。
yǔ cóng lǐ dù shī,
予从李杜师,
cái jiǒng ruò shù fù。
材窘若束缚。
kǔ xīn mì jù yù qiú gōng,
苦心觅句欲求工,
jù jiù cái kān gōng yī jué。
句就才堪供一噱。
màn yín suí yì dá lǐ yáo,
漫吟随意答俚谣,
bù wèn gōng zhuō yǔ hào wù。
不问工拙与好恶。