长沙北禅览古拼音版/注音版
cháng shā běi chán lǎn gǔ。
长沙北禅览古。
wáng tíng guī。
王庭圭。
míng hú zhǎng tiān guāng,
明湖涨天光,
chūn yún rú fěn suì。
春云如粉碎。
wú wáng gōng nǚ bà chuī xiāo,
吴王宫女罢吹箫,
xiàng chuáng yù wǎn jīn ān zài。
象床玉碗今安在。
táo lǐ chū kāi yìng lǜ chí,
桃李初开映绿池,
lǜ chí shuǐ nuǎn yáo huā zhī。
绿池水暖摇花枝。
wén dào zhǐ jīn chí shàng yuè,
闻道只今池上月,
zhào jiàn wú wáng fán shèng shí。
照见吴王繁盛时。
dāng shí fěn sè yàn yuè cǎi,
当时粉色艳月彩,
jīn rì gǔ fén yān cǎo shuāi。
今日古坟烟草衰。
cǎo shuāi bú jiàn wú gōng shì,
草衰不见吴宫事,
wéi yǒu yuè xià gū yuán tí。
唯有月下孤猿啼。
yuán shēng āi gào wèn bù dé,
猿声哀告问不得,
yòu kǒng qīng xiǎo cuī huáng lí。
又恐清晓催黄鹂。
宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: