过扬子江拼音版/注音版
guò yáng zǐ jiāng。
过扬子江。
wáng lìng。
王令。
cháng jiāng lái hé cóng,
长江来何从,
yuǎn zì xī jí zhān。
远自西极詹。
zhōng pò shǔ shān liú,
中破蜀山流,
shǐ yǔ bā shuǐ jiān。
始与巴水兼。
chuān yuán rì hùn hé,
川原日混合,
jī shè shì yì yán。
激射势益严。
bēn hún wàn lǐ liú,
奔浑万里流,
bù zì qǐng kè yān。
不自顷刻淹。
hài rú xiè tiān lái,
骇如泻天来,
jí ruò fù hǎi tiān。
急若赴海添。
cháo xī rì wǎng fù,
潮汐日往复,
dàn mù nán ān tián。
旦暮难安恬。
gōng chōng qì hé xióng,
攻冲气何雄,
tūn niè shì wèi yàn。
吞啮势未厌。
yīn sī yǔ gōng chéng,
因思禹功成,
zì fěi yáo móu qiān。
自匪尧谋佥。
jiǔ yǐ kǒu xiào yǎn,
久已口效噞,
qǐ fù tóu jīn qián。
岂复头今黔。
yú lái fāng dōng shí,
余来方冬时,
nù fēng hé zhān zhān。
怒风何沾沾。
xiān hōng jià gāo làng,
掀轰驾高浪,
shān fù xiāng lián zhān。
山阜相联粘。
yǒu rú hé wàn dǐng,
有如合万鼎,
jiù fèi pēng qún xiān。
就沸烹群憸。
tiān yáng shèng fén shuò,
天阳盛焚烁,
guǐ lì zhēng páo xún。
鬼力争炰燖。
shēng shì yù zhuàng shuō,
声势欲状说,
yǒu kǒu jiē rú qián。
有口嗟如钳。
xū yú shāo shōu liǎn,
须臾稍收敛,
qíng fēng dàng fēn。
晴风荡氛。
宋大名元城人,长于广陵。初字钟美,改字逢原。少孤贫,未尝从师,辞章已雄伟老成。王安石推重其人品文章,为之延誉,并以夫人之妹妻之。诗学韩愈、孟郊,内容多涉及社会现实。有《广陵集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: