山中词拼音版/注音版
shān zhōng cí。
山中词。
wáng lìng。
王令。
shān zhōng xī hé yóu,
山中兮何游,
dēng bǐ shān xī lè tiān gāo。
登彼山兮乐天高。
qì wú mǎ yǐ qǔ bù,
弃吾马以取步,
jiàng wú chē xī zú liǎng lǚ。
降吾车兮足两履。
shí dāng dào xī xíng páng,
石当道兮行旁,
mù ài shàng xī xià fǔ。
木碍上兮下俯。
céng dǎo xiǎn zhī fēi jiān,
曾蹈险之非艰,
liáo píng gāo xī xià gù。
聊凭高兮下顾。
hé suǒ shì zhī nǎi niú,
何所视之乃牛,
ér dú jiàn zhī rú shǔ。
而独见之如鼠。
bǐ cù cù zhě chū qí xià xī,
彼促促者出其下兮,
céng qí shēn zhī fēi yǔ。
曾其身之非伛。
xū jiē cú xī,
吁嗟徂兮,
lí lóu zhī sǐ zé yǐ。
离娄之死则已。
gǔ zhī bù jiào qí wèi duǎn cháng xī,
古之不较其为短长兮,
hé dú jì qí gāo xià。
何独计其高下。
shān gāo xī cuī wéi,
山高兮崔嵬,
shān zhī lù xī bǎi zhé ér qiān huí。
山之路兮百折而千回。
qū qián xíng ér jiù wǎn,
趋前行而就挽,
xiào gù hòu shǐ tuī zhī。
笑顾后使推之。
bǐ yóu zhě shuí xī,
彼游者谁兮,
hé yǐ zi zhī chē lái。
何以子之车来。
宋大名元城人,长于广陵。初字钟美,改字逢原。少孤贫,未尝从师,辞章已雄伟老成。王安石推重其人品文章,为之延誉,并以夫人之妹妻之。诗学韩愈、孟郊,内容多涉及社会现实。有《广陵集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: