杨白花一首拼音版/注音版
yáng bái huā yī shǒu。
杨白花一首。
wáng ruǎn。
王阮。
tiān hé qiū lái yǒu shí jiàn,
天河秋来有时见,
qiū jiāng rén qù wú hái qī。
秋江人去无还期。
nán fēng běi fēng rì zhēng chuī,
南风北风日争吹,
sān shí liù gōng kōng lèi chuí。
三十六宫空泪垂。
sāi hóng yǐ zuò suí yáng qù,
塞鸿已作随阳去,
shè yàn níng lùn gù cháo zhù。
社燕宁论故巢住。
ān dé hú yuè wèi yī jiā,
安得胡越为一家,
chūn fēng lái fǎng hóng táo huā。
春风来访红桃花。
宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: