薄倖秋槎题余《香雪词》,似有宋玉之疑,附此奉答,即用来韵拼音版/注音版
bó xìng qiū chá tí yú xiāng xuě cí shì yǒu sòng yù zhī yí fù cǐ fèng dá jí yòng lái yùn。
薄幸秋槎题余《香雪词》,似有宋玉之疑,附此奉答,即用来韵。
wáng cè。
王策。
xīn huā luò yàn。
心花落艳。
shì jì mò kū chán tuì yuàn。
似寂寞、枯禅退院。
biàn yín chū xiǎo fēng cán yuè,
便吟出、晓风残月,
nà shi lán líng zhēn miàn。
那是兰陵真面。
zhǐ jūn tiān yī mèng xiāo hún,
只钧天、一梦消魂,
yán píng lèi xǐ cháng lún zhuàn。
颜凭泪洗肠轮转。
tàn yǔ xù qián yuán,
叹雨絮前缘,
shuāng lán xiàn yè,
霜兰现业,
fù jǐn sān shēng ēn juàn。
负尽三生恩眷。
què shì shī yīn mò guǒ,
却是诗因墨果,
xiū cāi zuò shì jiān qíng liàn。
休猜做、世间情恋。
kuàng tiān huāng dì lǎo,
况天荒地老,
míng wén yǐng gé,
名闻影隔,
dōng fēng bù rèn lóu zhōng yàn。
东风不认楼中燕。
qiū fén lù jiàn。
秋坟露溅。
tǎng zhī yīn lián wǒ,
倘知音怜我,
kè cháo kěn zhì zhāo hún huàn。
客嘲肯制招魂换。
zhuāng zhī dài mào,
装之玳瑁,
liú dǐ fǎn shēng xiāng piàn。
留抵返生香片。