次和常南陔方伯登慈恩寺塔原韵拼音版/注音版
cì hé cháng nán gāi fāng bó dēng cí ēn sì tǎ yuán yùn。
次和常南陔方伯登慈恩寺塔原韵。
jiāng kāi。
江开。
gāo cén jiǔ bù zuò,
高岑久不作,
cāng máng guà yú xūn。
苍茫挂余曛。
niè jí jì xuān jǔ,
蹑级继轩举,
fēng yǎ jīn shàng cún。
风雅今尚存。
jīng wèi qīng zhuó biàn,
泾渭清浊辨,
rì yuè dōng xī bēn。
日月东西奔。
zhōng nán xuě wàn diǎn,
终南雪万点,
wǔ líng yān yī hén。
五陵烟一痕。
suí táng méi wǎ lì,
隋唐没瓦砾,
ān wèn hàn yǔ qín。
安问汉与秦。
xiǎng qí quán shèng shí,
想其全盛时,
lù hǎi hé zòng héng。
陆海何纵横。
gài dì qǐ gōng yè,
盖地起宫掖,
jiē tiān wén gē shēng。
接天闻歌声。
líng gǔ biàn yì jiǔ,
陵谷变易久,
gū tǎ líng cāng wén。
孤塔凌苍雯。
huò zhàng fó lì dà,
或仗佛力大,
jìng yǔ tiān shòu bìng。
竟与天寿并。
shí qíng cūn shè mì,
时晴村舍密,
yān ǎi mù yún tún。
烟霭暮云屯。
shuò fēng sòng biān yàn,
朔风送边雁,
líng yǔ sì jiǎo jīng。
铃语四角惊。
hé shēng rì nán xià,
河声日南下,
shān shì yù dōng qīng。
山势欲东倾。
wēi rán zhèn dì zhóu,
巍然镇地轴,
suǒ wàng zī chū qún。
所望兹出群。
gāo gē zuò jīn shí,
高歌作金石,
zì zì jiān cháng chéng。
字字坚长城。