程氏馆听琴送黄海鬍子拼音版/注音版
chéng shì guǎn tīng qín sòng huáng hǎi hú zǐ。
程氏馆听琴送黄海胡子。
wú yǐng fāng。
吴颖芳。
nán pǔ bié duō wéi cuì shēn,
南浦别多惟悴深,
kòu kǎn hū líng dān fèng yín。
叩槛忽聆丹凤吟。
zhǎng shàng shí zhǐ yǒu cháng duǎn,
掌上十指有长短,
zuò kè mǎn táng shuí huì xīn。
坐客满堂谁会心。
rèn de piāo xiāng jǐ xíng zì,
认得缥缃几行字,
dà jiàng zhù móu bù xiāng qì。
大匠注眸不相弃。
jiàn máng yǐ lù yōu rǎng guāng,
剑芒已露幽壤光,
gǎn jī lín xíng sǎ qiū lèi。
感激临行洒秋泪。
kè huái zuì lǎn rú luàn shā,
客怀醉揽如乱沙,
cùn xīn chóu xiè shuāng hòu huā。
寸心愁谢霜后花。
jiāng tíng yù xuě wèi chéng xuě,
江亭欲雪未成雪,
sān shí liù fēng hán dào jiā。
三十六峰寒到家。
héng cù wú shān jié jiāng lù,
横蹙吴山截江路,
lí hún shàng liàn yān jiāo shù。
离魂尚恋烟郊树。
zhì bēi qǐ duò rì luò chí,
掷杯起柁日落迟,
sǎ luò shā fēng sòng chóu qù。
洒落沙风送愁去。
程氏馆听琴送黄海鬍子作者吴颖芳的简介
清浙江仁和人,字西林,因居地之名自号临江乡人。信佛教,号树虚。少时赴试场,为差役所诃,自此弃科举。读书著作。与厉鹗为友,从其劝告,致力于诗。又精律吕之学,著《吹豳录》。于文字音韵亦探讨有得,著《说文理董》、《音韵讨论》。中年以后,治唯识论尤深。另有《临江乡人集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
吴颖芳相关作品推荐: