登华岳作拼音版/注音版
dēng huá yuè zuò。
登华岳作。
sòng wǎn。
宋琬。
dú shàng gōu tī lǎn dà huāng,
独上钩梯览大荒,
qín guān zhōng gǔ qì cāng cāng。
秦关终古气苍苍。
tiān kāi chāng hé cái xún chǐ,
天开阊阖才寻尺,
dì jiè yōng liáng rù miǎo máng。
地界雍梁入渺茫。
wǔ lì sōng yáo qún dì pèi,
五粒松摇群帝佩,
sān jiāng lù yì bǎi shén shāng。
三浆露挹百神觞。
xiān rén fāng guà qīng míng shàng,
仙人方罫青冥上,
gèng yù líng fēng dù shí liáng。
更欲凌风度石梁。
清山东莱阳人,字玉叔,号荔裳。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,多愁苦之音。与施闰章齐名,称“南施北宋”。有《安雅堂集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: