古诗答方立堂拼音版/注音版
gǔ shī dá fāng lì táng。
古诗答方立堂。
wāng zhōng。
汪中。
qiū guā bèi lù jǐng,
秋瓜被露井,
yǐn màn zhōng bù shí。
引蔓终不实。
tóng shòu tiān dì shēng,
同受天地生,
ān zhī wǒ mìng liè。
安知我命劣。
jīng fēng chuī yě cǎo,
惊风吹野草,
hán quán qīng lù jié。
寒泉清露结。
fēi péng huái gù gēn,
飞蓬怀故根,
shān chuān miǎo nán yuè。
山川渺难越。
yī shēn kǔ bù bǎo,
一身苦不保,
fǔ yǎng liǎng zì shī。
俯仰两自失。
láo shēng lǐ suǒ ān,
劳生理所安,
gǎn jūn xīn chá shí。
感君心察识。
luò rì xià píng lín,
落日下平林,
juàn niǎo tóu gù zhī。
倦鸟投故枝。
rú hé fù tóng lèi,
如何负同类,
gū shēng duō shòu qī。
孤生多受欺。
huáng gǔ yī shī suǒ,
黄鹄一失所,
wàn lǐ shēn ān guī。
万里身安归。
yuǎn dào wèi yún kǔ,
远道未云苦,
bēi qī cháng zì wēi。
卑栖常自危。
gū míng shí mù lǚ,
孤鸣时慕侣,
zhōng yè yǒu yú āi。
中夜有余哀。
yān dé jūn zǐ xīn,
焉得君子心,
zhōng xìn liǎng bù yí。
忠信两不疑。
yù zhāng chū méng yá,
豫章初萌芽,
kǔ méng shuāng xuě wěi。
苦蒙霜雪委。
chūn fēng cǎo mù zī,
春风草木滋,
jīng qì bēi yǐ něi。
精气悲已馁。
xī zī chéng wù jiān,
惜兹成物艰,
fǎn hèn shēng cái měi。
反恨生材美。
yǎn juǎn yóu lì zhēng,
偃卷犹力争,
wěi xīn gù suǒ chǐ。
委心固所耻。
rì xī niú yáng guī,
日夕牛羊归,
páng huáng bù néng yǐ。
旁皇不能已。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: