三十二岁自寿拼音版/注音版
sān shí èr suì zì shòu。
三十二岁自寿。
fàn dāng shì。
范当世。
yán zi dāng wǒ shí,
颜子当我时,
yí rán shùn huà lǐ。
怡然顺化理。
jiǎ shēng zài wǒ shí,
贾生在我时,
bēi tiān kū bù yǐ。
悲天哭不已。
yán zi gù yí xiào,
颜子固宜笑,
kū zhě yì zì xǐ。
哭者亦自喜。
ér wǒ yú cǐ shí,
而我于此时,
yǐn shí hái zhì ěr。
饮食孩稚耳。
jiǎ wèi shī hū xī,
假为失呼吸,
qiān zǎi níng yǒu jǐ。
千载宁有己。
ér wǒ yì bù bìng,
而我亦不病,
bù bìng ěr jiāng lǐ。
不病尔将俚。
xù zāi láo shèn gān,
勖哉劳肾肝,
fú bù luò qí chǐ。
弗怖落其齿。
tiān shòu zhòng rén mìng,
天寿众人命,
ěr dāng qū yī zhǐ。
尔当屈一指。
liǎng suì kè yī shú,
两岁课一熟,
shuāng rì xíng bǎi lǐ。
双日行百里。
tiān xià yōu shāng rén,
天下忧伤人,
ěr fú yì yǐ chǐ。
尔福亦已侈。
ěr wú yī xíng zú,
尔无一行足,
gǎn qī yòu hé yǐ。
感悽又何以。
jiè zāi lìng yù chéng huān lái,
戒哉令誉乘驩来,
yù lái jí jí sī èr zi。
誉来汲汲思二子。
清江苏南通人,初名铸,字无错,号肯堂。贡生。以古文有声名。光绪时入李鸿章幕府,常相与谈论政事。自负甚高,而终身坎坷。诗多沈郁苍凉之作,为晚清名家。有《范伯子诗文集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
范当世相关作品推荐: