满江红 · 耳热后慷慨忽发,用幼安韵拼音版/注音版
mǎn jiāng hóng ěr rè hòu kāng kǎi hū fā yòng yòu ān yùn。
满江红 · 耳热后慷慨忽发,用幼安韵。
cáo ěr kān。
曹尔堪。
yī pài fēng shuāng,
一派风霜,
wén zhāng qì ào rán gū lì。
文章气、傲然孤立。
fāng jǐ shàng wēi yín shī huǎn,
方几上、微吟诗缓,
dú shū shēng jí。
读书声急。
zhū gě guān jīn néng duì lěi,
诸葛纶巾能对垒,
huái yīn chì zhì dōu kōng bì。
淮阴赤帜都空壁。
jiù biān zhōng bīng fǎ shí sān zhāng,
旧编中、兵法十三章,
shuí néng shí。
谁能识。
huā xià yǔ,
花下雨,
zhān yī shī。
沾衣湿。
qiū lù hòu,
秋露后,
chuí chéng dī。
垂成滴。
xiàng lóu tái wàng yuǎn,
向楼台望远,
mù yān kōng bì。
暮烟空碧。
zhuàng rì yǒu shēng chéng hǔ xiào,
壮日有声成虎啸,
qióng shí wú lèi suí yuán qì。
穷时无泪随猿泣。
yuàn shēng píng yī fǎng lǔ lián gāo,
愿生平、一仿鲁连高,
zhū hóu kè。
诸侯客。
清浙江嘉善人,字子顾,号顾庵。顺治九年进士,授编修,官侍讲学士。多识掌故。工诗。填词与曹申吉齐名,称南北二曹。罢归后,优游田园间。有《南溪文略》、《南溪词》。(《清史列传》卷七〇)
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: