同褚子方、刘小墅、范桐轩、高龚甫游卧龙山,登望海亭拼音版/注音版
tóng chǔ zi fāng liú xiǎo shù fàn tóng xuān gāo gōng fǔ yóu wò lóng shān dēng wàng hǎi tíng。
同褚子方、刘小墅、范桐轩、高龚甫游卧龙山,登望海亭。
xǔ chuán pèi。
许传霈。
liú chǔ yǔ gāo fàn,
刘褚与高范,
yāo wǒ yóu wò lóng。
邀我游卧龙。
wò lóng shān sè xiù,
卧龙山色秀,
pán yù yuè chéng xióng。
盘郁越城雄。
jué dǐng wàng hǎi tíng,
绝顶望海亭,
shè jí xìng hé nóng。
拾级兴何浓。
bàn bì wén sōng hǒu,
半壁闻松吼,
gāo shù zhào yān méng。
高树罩烟蒙。
xià lǎn chéng shì xiǎo,
下览城市小,
jiàn hú huō shuāng tóng。
鉴湖豁双瞳。
dòng yún qiān lǐ píng,
冻云千里平,
luò yè wàn shān dōng。
落叶万山冬。
xī yáng shè xī yán,
夕阳射西岩,
rén yǐng duò cháng kōng。
人影堕长空。
piāo piāo yù fēi qù,
飘飘欲飞去,
qù fǎng hǎi ruò gōng。
去访海若宫。
hǎi ruò chū zhāo wǒ,
海若出招我,
shèn lóu jià cǎi hóng。
蜃楼架彩虹。
mí lí jí huàn jìng,
迷离极幻境,
lǐn liè yù shuò fēng。
凛冽御朔风。
fēng míng lǎo lóng yín,
风鸣老龙吟,
sì wàng bù kě cóng。
四望不可从。
cháng xiào yī shēng qù,
长啸一声去,
tiān hēi guī lù cōng。
天黑归路匆。
hū wén shān xià sì,
忽闻山下寺,
mù gǔ dǎ dōng dōng。
暮鼓打鼕鼕。
huí shǒu dēng lín chù,
回首登临处,
hán yān cāng ǎi zhōng。
寒烟苍霭中。
许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: