清明客祭口占拼音版/注音版
qīng míng kè jì kǒu zhàn。
清明客祭口占。
xǔ chuán pèi。
许传霈。
shī hù yú jīn shí bā nián,
失怙于今十八年,
gù xiāng huí shǒu lèi qī rán。
故乡回首泪凄然。
quán jiā yī shí qū máo yǐng,
全家衣食驱毛颖,
liù dù qīng míng mí liǔ yān。
六度清明迷柳烟。
bǔ zhái piān wèi shuāng xuě nán,
卜宅偏为霜雪难,
lián chuáng kōng jié yǔ fēng yuán。
连床空结雨风缘。
xīn chéng gāo gé chóng xiāng sì,
新成高阁崇乡祀,
sháo zhà zhī jiān ài kài chuán。
苕霅之间僾忾传。
许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
许传霈相关作品推荐: