壬子春怨拼音版/注音版
rén zǐ chūn yuàn。
壬子春怨。
liáng dǐng fēn。
梁鼎芬。
lù dī luán yī yǎo tiǎo shēn,
露滴鸾衣窈窕身,
xiāng chéng zhōng yǒu fǎn hún rén。
香成终有返魂人。
wēi niān huā sè pín kàn rì,
微蔫花色频看日,
jiāng jǐn zhōng shēng bù dài chūn。
将尽钟声不贷春。
yù hé shōu shí cún mèng yǐng,
玉合收时存梦影,
yáo shēng sàn hòu chuàng yīn chén。
瑶笙散后怆音尘。
tiān huāng dì lǎo xiāng sī lèi,
天荒地老相思泪,
huà zuò chūn cháo niè shí chún。
化作春潮啮石唇。
清广东番禺人,字星海。光绪六年进士,授编修。为张之洞倚重,聘主广雅书院、钟山书院讲席。之洞推行新政,言学事惟鼎芬是任。累官署布政使。以劾袁世凯去官。卒后,清室谥文忠。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
梁鼎芬相关作品推荐: