壬子春怨拼音版/注音版
rén zǐ chūn yuàn。
壬子春怨。
liáng dǐng fēn。
梁鼎芬。
hóng méi hé shì yǒu shuāng shēn,
红梅何事有双身,
yǒng yè gū xīn bù mèi rén。
永夜孤心不寐人。
bìng mǎ xuě hán yóu liàn yuè,
病马雪寒犹恋月,
liú yīng tiān nuǎn jí zhēng chūn。
流莺天暖即争春。
qíng zhōng jiàn shǒu qīng chuī xuè,
情中剑首轻吹吷,
jié hòu qín xīn rěn zuò chén。
劫后琴心忍作尘。
yù nǚ zhān huí huán zài cè,
玉女邅回还在侧,
yún áo zòu bà cǎn chēng chún。
云璈奏罢惨赪唇。
清广东番禺人,字星海。光绪六年进士,授编修。为张之洞倚重,聘主广雅书院、钟山书院讲席。之洞推行新政,言学事惟鼎芬是任。累官署布政使。以劾袁世凯去官。卒后,清室谥文忠。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
梁鼎芬相关作品推荐: