满江红 · 题黄韵甫帝女花院本传明季坤兴宫主拼音版/注音版
mǎn jiāng hóng tí huáng yùn fǔ dì nǚ huā yuàn běn chuán míng jì kūn xìng gōng zhǔ。
满江红 · 题黄韵甫帝女花院本传明季坤兴宫主。
wàn diàn。
万钿。
cán zhào xī fēng,
残照西风,
hún bú jiàn,
浑不见,
hàn jiā líng quē。
汉家陵阙。
gèng kān shāng,
更堪伤,
qióng ruí zhū ruǐ,
琼蕤珠蕊,
yì bān cuī shé。
一般摧折。
jiā guó kōng bēi tián huàn hǎi,
家国空悲田换海,
qīn tíng bù nài jīn hán jué。
亲庭不奈金寒玦。
tòng yú shēng,
痛馀生,
hé chǔ rèn lí gōng,
何处认离宫,
é tái jué。
娥台嶥。
chūn jiǎn hèn,
春茧恨,
sī nán jué。
丝难绝。
yín zhú lèi,
银烛泪,
tí gàn xuè。
啼干血。
tàn wú mén hè qù,
叹吴门鹤去,
qín lóu xiāo yàn。
秦楼箫咽。
yǎn dǐ xīn huān rén yǐ yù,
眼底新欢人倚玉,
xīn tóu jiù yuàn qín xián shí。
心头旧怨禽衔石。
bǐ lè chāng,
比乐昌,
pò jìng qiáng chóng yuán,
破镜强重圆,
yuán hái quē。
圆还缺。