说诗用琥韵拼音版/注音版
shuō shī yòng hǔ yùn。
说诗用琥韵。
yán fù。
严复。
xī zhě lǔ dōng jiā,
昔者鲁东家,
tài xī guān jū luàn。
太息《关雎》乱。
zǐ sè zá wā shēng,
紫色杂蛙声,
hé yóu biàn zhēn làn。
何由辨真滥。
wén zhāng yī xiǎo jì,
文章一小技,
jiù jiè sàng zhì wán。
旧戒丧志玩。
mǐn mǐn sú chén zhōng,
泯泯俗尘中,
chí shì liáo shì huàn。
持是聊是浣。
pì bǐ wàn hú quán,
譬彼万斛泉,
huí fú shēng wēi lán。
回洑生微澜。
bēn léi jīng diàn yú,
奔雷惊电馀,
wǎng wǎng zào píng dàn。
往往造平淡。
měi huái gǔ zuò zhě,
每怀古作者,
lìng wǒ chū bèi hàn。
令我出背汗。
guāng jǐng suí shì kāi,
光景随世开,
bù bì táng sòng pàn。
不必唐宋判。
dà dǐ lùn shī gōng,
大抵论诗功,
tiān rén gè fēn bàn。
天人各分半。
shī zhōng cháng yǒu rén,
诗中常有人,
duì juǎn ruò kě huàn。
对卷若可唤。
niǎn huā shì wēi zhǐ,
捻花示微旨,
wù zhě yī xiào càn。
悟者一笑粲。
jǔ sú ài xǔ hún,
举俗爱许浑,
wú yǐ sī shú làn。
吾已思熟烂。