游护圣寺分韵得共字拼音版/注音版
yóu hù shèng sì fēn yùn dé gòng zì。
游护圣寺分韵得共字。
lǐ liú qiān。
李流谦。
sàn yuán shéng jiǎn kuān,
散员绳检宽,
xiá rì dé fàng zòng。
暇日得放纵。
tiān míng fēng fà wū,
天明风发屋,
fēi gài qiè xiān nòng。
飞盖怯掀弄。
péng zān nuò yǐ sù,
朋簪诺已宿,
jià yán hé bù yǒng。
驾言盍不勇。
yōu chán yuǎn chéng guō,
幽禅远城郭,
kàng zhuàng tǎ miào yǒng。
伉壮塔庙涌。
huá jīng sān jī bà,
华鲸三击罢,
sēng zhòng sù rú gǒng。
僧众肃如拱。
xiāng jīng liāo bí guān,
香粳撩鼻观,
chán mò chū liú dòng。
馋沫出流湩。
sān shēng shí shàng gē,
三生石上歌,
hào jié jǐ qiū zhǒng。
浩劫几丘冢。
shī jiǎo jīn huǐ shēn,
失脚今悔深,
tán zhǐ xī yuán zhòng。
弹指昔缘重。
lián jū yù lián huán,
联裾玉连环,
tán duān huō fán yōng。
谈端豁烦壅。
cǎo mù zì chòu wèi,
草木自臭味,
yǔ lù yuán yī lǒng。
雨露元一垄。
mā sā lǎo wǎ pén,
摩挲老瓦盆,
cǐ zhuó yí shù gòng。
此酌宜数共。
yǐ wú xì rì shéng,
已无系日绳,
dàn yǒu sī jiā mèng。
但有思家梦。
宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: