高赋亭二首拼音版/注音版
gāo fù tíng èr shǒu。
高赋亭二首。
lǚ nán gōng。
吕南公。
ěr wài tiáo táng xiǎng qiè cái,
耳外蜩螗响切才,
yǎn qián gāng lù xiù huán huí。
眼前冈麓秀环回。
xī guāng duò dì shōu fēng jǐn,
曦光堕地收风尽,
yún jiǎo zhē shān sòng yǔ lái。
云脚遮山送雨来。
zhǎng kǒng yì chéng duō shì hèn,
长恐易成多事恨,
kě lián nán jiàn jué chén cái。
可怜难见绝尘才。
hé yóu shàng dé kūn lún dǐng,
何由上得昆仑顶,
shì shǐ fán jīn lěi luò kāi。
试使烦襟磊落开。
宋建昌南城人,字次儒,号灌园先生。神宗熙宁中一试礼闱不遇,度不能逐时好,退筑室灌园,不复以进取为意。益著书,且借史笔以寓褒贬。哲宗元祐初立十科荐士,曾肇疏称之,议欲命以官,未及而卒。有《灌园先生集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: