送春有感拼音版/注音版
sòng chūn yǒu gǎn。
送春有感。
wú fèi。
吴芾。
wù wù jù yǒu qíng,
物物俱有情,
qíng yóu zhōng wǒ bèi。
情尤钟我辈。
kuàng fù bìng qiě shuāi,
况复病且衰,
bái fà bù xiāng dài。
白发不相贷。
jīn rì sòng cán chūn,
今日送残春,
bèi jué shēng gǎn kǎi。
倍觉生感慨。
zhèng kǒng míng nián chūn,
正恐明年春,
cǐ shēn bù fù zài。
此身不复在。
yì xī shào nián shí,
忆昔少年时,
féng chūn biàn qīng gài。
逢春便倾盖。
wǔ shí liù nián zhōng,
五十六年中,
xiāng qīn fù xiāng ài。
相亲复相爱。
chūn suī zì tiān lái,
春虽自天来,
zhī zài huā cóng nèi。
只在花丛内。
cháng yōu dì bù kuān,
常忧地不宽,
zāi huā róng yǒu ài。
栽花容有碍。
mǎi shān gǎn lùn qián,
买山敢论钱,
wéi kǒng lì bù dǎi。
惟恐力不逮。
huā kāi jí yù kàn,
花开即欲看,
huā hǎo huán xū dài。
花好还须戴。
shī bì wèi huā yín,
诗必为花吟,
jiǔ bì yǔ huā duì。
酒必与花对。
zuì zé wò huā jiān,
醉则卧花间,
qǐ shì xíng hái wài。
岂事形骸外。
xǐng fù rào huā xíng,
醒复绕花行,
shì zhī guò fěn dài。
视之过粉黛。
cóng rén xiào wǒ kuáng,
从人笑我狂,
wǒ zuò tóng ér tài。
我作童儿态。
zì yún jǐn cǐ shēn,
自云尽此身,
yǔ chūn zhǎng xiàng huì。
与春长相会。
rén shì kǔ xiāng zhēng,
人事苦相争,
huā xiè chūn yì tuì。
花谢春亦退。
wǒ yù kǔ liú chūn,
我欲苦留春,
chūn qù bù shǎo dài。
春去不少待。
wèi chūn jiǎo lí cháng,
为春搅离肠,
qǐn shí jù wàng fèi。
寝食俱忘废。
bēi lái bù kě jìn,
悲来不可禁,
wèi miǎn gē kāng kǎi。
未免歌慷慨。
wǒ dāng bǎo yú líng,
我当保馀龄,
xiāng jiàn yóu kě zài。
相见犹可再。
ruò huò jìng kè rán,
若或径溘然,
suì chéng yǒng fēn bèi。
遂成永分背。
yuàn chūn lüè chóu chú,
愿春略踌躇,
yī zūn róng wǒ lèi。
一樽容我酹。
宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: