谢师厚寄同黄婿鲁直唱和拼音版/注音版
xiè shī hòu jì tóng huáng xù lǔ zhí chàng hè。
谢师厚寄同黄婿鲁直唱和。
fàn chún rén。
范纯仁。
hū dé ráng jiāo xìn,
忽得穰郊信,
xiāo rán bìng pò xǐng。
翛然病魄醒。
huái xián xīn dú zài,
怀贤心独在,
gǎn jiù tì piān líng。
感旧涕偏零。
nán dòu zhàn shén jiàn,
南斗占神剑,
xī háo jù dé xīng。
西豪聚德星。
wò lóng kàn fù qǐ,
卧龙看复起,
shī mǎ gù céng jīng。
失马顾曾经。
bīng yù qīng xiāng zhào,
冰玉清相照,
zhī lán yuǎn gèng xīn。
芝兰远更馨。
cū guān yīng niàn wǒ,
粗官应念我,
bái shǒu hòu róng tíng。
白首候戎亭。
谢师厚寄同黄婿鲁直唱和作者范纯仁的简介
宋苏州吴县人,字尧夫。范仲淹次子。仁宗皇祐元年进士。尝从胡瑗、孙复学。父没始出仕,知襄城县。累官侍御史、同知谏院。言王安石变法妨民,语多激切,出知河中府,徙成都路转运使,以新法不便,戒州县未得遽行。哲宗立,除给事中。元祐元年,同知枢密院事。后拜相。哲宗亲政,累贬永州安置。徽宗立,连除观文殿大学士,促入觐,以目疾乞归。卒谥忠宣。有《范忠宣公集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: