神功盛德诗神州拼音版/注音版
shén gōng shèng dé shī shén zhōu。
神功盛德诗神州。
huá zhèn。
华镇。
yú huáng wǔ wáng,
于皇武王,
dì xī qí yóu。
帝锡其猷。
kè fèn shén wǔ,
克奋神武,
yìng tiān zhī qiú。
应天之求。
wéi juàn nǎi gù,
维眷乃顾,
shēn mìng yòng xiū。
申命用休。
yù sòng ōu gē,
狱讼讴歌,
páng lái bù móu。
旁来不谋。
gāo shì yú xià,
高视虞夏,
sì yú yǒu zhōu。
嗣于有周。
chǔn ěr xiǎo tiǎn,
蠢尔小腆,
mèi tiān zhī líng。
昧天之灵。
fú niàn jué xiǎn,
弗念厥显,
shǒu gàn wǒ jīng。
首干我经。
lóng qí dōng zhǐ,
龙旗东指,
huái hǎi wéi qīng。
淮海惟清。
xī shòu sān chéng,
西狩三城,
zé lù yǐ píng。
泽潞以平。
huáng huáng tiān shēng,
皇皇天声,
rú léi rú tíng,
如雷如霆,
wǎng bù zhèn jīng。
罔不震惊。
piān shī sì zhǐ,
偏师四指,
lù xí páng zhāo。
露檄旁招。
fù gù xián bì,
负固衔璧,
zhī jǐ zào cháo。
知几造朝。
líng jiāng jué lǐng,
凌江绝岭,
céng bù chóng cháo。
曾不崇朝。
shǔ dào shī xiǎn,
蜀道失险,
guān fēng yù xiāo。
关烽聿销。
huī huī huáng gāng,
恢恢皇纲,
zhōu hàn zhī hòu。
周汉之后。
táng sì bù wǔ,
唐嗣不武,
shí chí qí niǔ。
实弛其纽。
zì wǒ wéi zhī,
自我维之,
lǜ cǐ qún chǒu。
律此群丑。
shì xiāng shàng dì,
式相上帝,
yǐ diàn jiǔ yǒu。
以奠九有。