感春拼音版/注音版
gǎn chūn。
感春。
guō yìn。
郭印。
bǎi huā gǎn yáng hé,
百花感阳和,
cì dì biàn kū gǎo。
次第变枯槁。
hán méi xiù là qián,
寒梅秀腊前,
hóng yè mèi chūn miǎo。
红叶媚春杪。
wú duān zào huà ér,
无端造化儿,
xì jù hé xiǎo xiǎo。
戏剧何小小。
yíng chūn fù sòng chūn,
迎春复送春,
kān xiào zhī jiān niǎo。
堪笑枝间鸟。
wǒ yǐ xū jìng guān,
我以虚静观,
yī shì qián kūn qiāo。
一室乾坤悄。
píng shēng sòng shèng yán,
平生诵圣言,
wén dào yì pō zǎo。
闻道亦颇早。
le zī sè xiàng kōng,
了兹色相空,
níng fù wèn xiān hòu。
宁复问先后。
míng xīn dà huà jù,
冥心大化俱,
zuǒ zhǒu cóng shēng liǔ。
左肘从生柳。
宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: