李卫公赞拼音版/注音版
lǐ wèi gōng zàn。
李卫公赞。
chén cháng fāng。
陈长方。
qiú xū tiān rén shì bù yǒu,
虬须天人世不有,
liǎng hé gǔ liè qún xiōng shǒu。
两河股裂群凶手。
jiàn ér shuí fù zhī dà jiā,
健儿谁复知大家,
yǎng zǐ zhāo zhāo yǐn niú jiǔ。
养子朝朝饮牛酒。
miào táng zuò lùn zàn huáng gōng,
庙堂坐论赞皇公,
sān zhèn biàn tóng niú mǎ zǒu。
三镇便同牛马走。
zhuó shǒu wèi yǔ yī wèi fēng,
濯手为雨噫为风,
wò xuán liù hé bì yùn zhǒu。
斡旋六合臂运肘。
qí zhāng qì jǐn děng léi zūn,
奇章器仅等罍樽,
gōng rén zhōng lóng bǐ quǎn tún。
公人中龙彼犬豚。
shù bǎi nián lái hào niú lǐ,
数百年来号牛李,
qì sāi bù kān jīn zhòng lùn。
气塞不堪今重论。
gǎn shí niàn gǔ cùn xīn qiè,
感时念古寸心切,
gèng jué huì chāng xūn yè zūn。
更觉会昌勋业尊。
wèi yīng jīng shuǎng xūn hāo jǐn,
未应精爽焄蒿尽,
shì ó chǔ xiē zhāo duàn hún。
试哦楚些招断魂。
宋福州长乐人,字齐之。人称唯室先生。陈侁子。高宗绍兴八年进士。为江阴军学教授,寓吴中,师从王蘋,隐居乡里,闭户研究经史,以教学者。其学主直指以开人心,使学者归于自得。有《步里客谈》、《尚书传》、《春秋传》、《礼记传》、《两汉论》、《唐论》、《唯室集》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: