题天台夏肯甫晓山亭诗拼音版/注音版
tí tiān tāi xià kěn fǔ xiǎo shān tíng shī。
题天台夏肯甫晓山亭诗。
gāo sī dé。
高斯得。
xiè gōng chén cè huā yá dēng,
谢公晨策花崖登,
dù líng zǎo qǐ kāi qián lín。
杜陵早起开前林。
huī zhī cháo yì xī shān shuǎng,
徽之朝挹西山爽,
tuì zhī xiǎo wàng nán shān léng。
退之晓望南山棱。
gǔ rén kàn shān zì yǒu hòu,
古人看山自有候,
gè zhòng yì wèi shuí tàn xún。
个中意味谁探寻。
lín fēi xī liǎn qún dòng xī,
林霏夕敛群动息,
zé qì xiāo shàng yīng yún zhēng。
泽气宵上英云蒸。
bù yú cǐ jì yù shén xiù,
不于此际毓神秀,
ān dé xiàng shǔ lán guāng níng。
安得向曙岚光凝。
píng shēng kǔ bù shí yè qì,
平生苦不识夜气,
jiàn shān hū dé zōu rén xīn。
见山忽得邹人心。
juǎn shū mò zuò huì yǒu de,
卷书默坐会有得,
cǐ qǐ wén zì néng mó lín。
此岂文字能摹临。
sī tíng tí biǎn yǒu jǔ jué,
斯亭题扁有咀嚼,
shèn wù zhǐ qiǎn gōng xián yín。
慎勿只遣供闲吟。
zhí xū yǎo pò dì yī yì,
直须咬破第一义,
shù jī shān guǐ féng zhī yīn。
庶几山鬼逢知音。
宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
高斯得相关作品推荐: