题蕴忠上人歙砚拼音版/注音版
tí yùn zhōng shàng rén shè yàn。
题蕴忠上人歙砚。
qiáng zhì。
强至。
shān sēng yǒu yàn míng lóng wěi,
山僧有砚名龙尾,
cǐ shí lái cóng shè xī shuǐ。
此石来从歙溪水。
tōng míng zhí kě zhào fā máo,
通明直可照发毛,
yíng huá bù róng ān shǒu zhǐ。
莹滑不容安手指。
àn shàng zhǎng yí piàn yuè shēng,
案上长疑片月生,
xiá zhōng zì yǒu fú yún qǐ。
匣中自有浮云起。
cāng rán yán sè hán qiū bō,
苍然颜色涵秋波,
bù xué duān zhōu kuā nèn zǐ。
不学端州夸嫩紫。
xī jiàng zuó wèi hán wǎ xíng,
溪匠琢为寒瓦形,
rú cóng tóng què chū piāo líng。
如从铜雀初飘零。
zhǐ réng gù zhuàng bù fù gǎi,
只仍故状不复改,
dú yǒu luàn diǎn shēng fán xīng。
独有乱点生繁星。
gāo xián shàng rén miào shū zhá,
高闲上人妙书札,
shén xí cáng lái shí yī fà。
什袭藏来时一发。
fú kāi qīng wù mó yān méi,
拂开轻雾磨烟煤,
huī sǎ shuāng háo bīng zhǐ huá。
挥洒霜毫冰纸滑。
duō jiē cǐ yàn hé wéi zāi,
咄嗟此砚何为哉,
shì shàng bié yǒu rùn sè cái。
世上别有润色材。
hú bù wǎng yān yǔ pái huái,
胡不往焉与徘徊,
rì rú dà bǐ bǎ zhào cái,
日濡大笔把诏裁,
wú jiǔ zhì cǐ kōng chén āi。
无久滞此空尘埃。
宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: