经和靖林先生旧隐拼音版/注音版
jīng hé jìng lín xiān shēng jiù yǐn。
经和靖林先生旧隐。
qiáng zhì。
强至。
dú xíng xiān shēng jiù yǐn huāng,
独行先生旧隐荒,
dà míng níng shòu yī guān cáng。
大名宁受一棺藏。
néng shī xiù gǔ yīng wú xiǔ,
能诗秀骨应无朽,
jìn zhǒng xián huā yì zì xiāng。
近冢闲花亦自香。
juàn zhóu mén rén shōu qiè sì,
卷轴门人收箧笥,
suì shí zú zi fèng zhēng cháng。
岁时族子奉烝尝。
yì mín wèi xǔ xiān xián chuán,
逸民未许先贤传,
yóu shuō liáng hóng yǒu mèng guāng。
犹说梁鸿有孟光。
宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: