赋得河中之水曲拼音版/注音版
fù dé hé zhōng zhī shuǐ qū。
赋得河中之水曲。
dǒng sì gǎo。
董嗣杲。
qīng mò qīng xī hé zhōng shuǐ,
清莫清兮河中水,
bái mò bái xī tóu shàng sī。
白莫白兮头上丝。
hé qīng tóu bái zì qiān gǔ,
河清头白自千古,
yǒu shēn qīng bái zhī wèi shuí。
有身清白知为谁。
tí lán cǎi sāng xī chéng fù,
提篮采桑西城妇,
róng fā péng bó shuāng sè qī。
容发蓬勃霜色欺。
chuán shì cháng ān gū kè nǚ,
传是长安估客女,
èr bā jià yǔ dōng lín ér。
二八嫁与东邻儿。
dōng lín ér láng fù xiāo jìng,
东邻儿郎负枭獍,
bié jiā chū shù zhēng qiāng yí。
别家出戍征羌夷。
shā chǎng yǎo miǎo jué xìn xī,
沙场杳邈绝信息,
yìng mén wú zi nán chēng zhī。
应门无子难撑支。
huā róng cǎo kū zhī jǐ dù,
花荣草枯知几度,
rì shēng yuè luò cháng shuāng chí。
日升月落常双驰。
lì qín zhī rèn huó dàn mù,
力勤织纴活旦暮,
táng qián gū lǎo xīn jīng yí。
堂前姑老心惊疑。
zǎn xīn wàn kǔ shī tóu xù,
攒心万苦失头绪,
nián rú shì shuǐ hé néng zhuī。
年如逝水何能追。
bù hèn ér láng zhǐ hèn qiè,
不恨儿郎只恨妾,
yǒu shēng wú fēn ān qí méi。
有生无分安齐眉。
xī lín nǚ ér nián jiāng jī,
西邻女儿年将笄,
shuāng jì yā jǐng zān huā zhī。
双髻压颈簪花枝。
jīn diàn tiē é sāi níng zhī,
金钿贴额腮凝脂,
xiào qiè cǎi yè chóu cán jī。
笑妾采叶愁蚕饥。
qiè shēn bó mìng hé xiá xù,
妾身薄命何暇恤,
suǒ jiē mǔ zǐ gè tiān yá。
所嗟母子各天涯。
kōng guī shì cǐ shǒu qīng bái,
空闺誓此守清白,
bù yuàn fēng hóu yuàn zǎo guī。
不愿封侯愿早归。
宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: