莱孙求墨并以诗与之拼音版/注音版
lái sūn qiú mò bìng yǐ shī yǔ zhī。
莱孙求墨并以诗与之。
liú zi huī。
刘子翚。
hé nián lǎo wū lóng,
何年老乌龙,
pái shān zhé qí jiǎo。
排山折其角。
yú rén wǎng dé zhī,
渔人网得之,
chéng yuān qǐ léi báo。
澄渊起雷雹。
yì wù shì cháng cāi,
异物世常猜,
shén guāng yè qián jué。
神光夜潜觉。
liú chuán suì yuè shēn,
流传岁月深,
zhì gǎo wén bān bō。
质槁纹斑剥。
qī jiǎn shè jīng yíng,
漆简射晶荧,
xuán guī mí diāo zhuó。
玄圭靡雕琢。
shú wèi qiáo sōng yān,
孰谓乔松烟,
néng chéng cǐ jiān què。
能成此坚确。
qíng chuāng shì mò chí,
晴窗试墨池,
yún wù shēng zhǎng wò。
云雾生掌握。
zhǐ kǒng huà wān yán,
只恐化蜿蜒,
fēi téng rù míng miǎo。
飞腾入冥邈。
lái sūn zhēn kě ér,
莱孙真可儿,
jù fǎ yǒu jiā xué。
句法有家学。
zèng rǔ náng zhōng zhēn,
赠汝囊中珍,
cán yú bí duān zhuó。
惭余鼻端斫。
宋建州崇安人,字彦冲,号屏山,一号病翁。刘子。以荫补承务郎,通判兴化军。因疾辞归武夷山,专事讲学,与胡宪、刘勉之为道义交。深于《周易》,朱熹尝从其学。卒谥文靖。有《屏山集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: