咏蜡梅呈李仲孙拼音版/注音版
yǒng là méi chéng lǐ zhòng sūn。
咏蜡梅呈李仲孙。
liú cái shào。
刘才邵。
shuāng pù yuān wǎ róng róng bái,
霜铺鸳瓦茸茸白,
hóng rì pò hán shū xiǎo sè。
红日破寒舒晓色。
xiǎo zhī xié bàng bì lán gān,
小枝斜傍碧阑干,
guāng tòu xiāng róng jiāo yù dī。
光透香融娇欲滴。
yuán hé biàn zhèng zǐ jīn róng,
缘何便证紫金容,
shèng miào cóng lái zhòng xiāng guó。
胜妙从来众香国。
shí shì shū zhuāng xián bù chēng,
时世梳妆嫌不称,
qǐ jiǎ nèn huáng fú gōng é。
岂假嫩黄拂宫额。
qīng rùn yí hé yù suǐ gāo,
清润疑和玉髓膏,
xiān yán shì liàn luán fēng yè。
鲜妍似鍊鸾蜂液。
tuán xiāng lüè ruǐ tài xīn qín,
团香掠蕊太辛勤,
kān xiào mì fáng tún yǔ kè。
堪笑蜜房屯羽客。
gèng yǒu yì bān chāo jué chù,
更有一般超绝处,
huà shǐ jǐn gōng miáo bù dé。
画史尽工描不得。
lòu bǎn dīng dīng yè xiàng lán,
漏板丁丁夜向阑,
jīn bō jìn yǐng hán guāng yì。
金波浸影寒光溢。
shǎng qí zì xī shǔ duō qíng,
赏奇自昔属多情,
kuàng fù nán rén duō wèi shí。
况复南人多未识。
qià jí kāi shí jì yī zhī,
恰及开时寄一枝,
hòu shí biàn kǒng xiāng nán shí。
后时便恐香难拾。
xū jí gāo cái yǔ fā yáng,
须藉高才与发扬,
miào jù shōu guī huā è jí。
妙句收归花萼集。
宋吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: