次韵孔常父拼音版/注音版
cì yùn kǒng cháng fù。
次韵孔常父。
liú bān。
刘攽。
lǎo wēng shuāi chí wèi rì jiǔ,
老翁衰迟为日久,
zì zhī bú shì wén zhāng shǒu。
自知不是文章手。
zǐ wēi yíng huáng shí èr xīng,
紫微荧煌十二星,
qīng gé tóng tíng yè yuán yòu。
青阁彤庭掖垣右。
shuí lìng gū yì cǐ fēi qī,
谁令孤翼此飞栖,
zhèng shì kū chá fàn niú dòu。
正似枯槎犯牛斗。
zhū gōng kě qīn fù kě wàng,
诸公可亲复可望,
huáng zhōng hún hóng qiū shuǐ guāng。
黄钟浑宏秋水光。
dàn lùn sì hǎi shěn gù xiāng,
但论四海矧故乡,
qīng shī fān fān hóng hú xiáng,
清诗翻翻鸿鹄翔,
yuàn yán yǔ zi tóng shēng táng。
愿言与子同升堂。
宋临江军新喻人,字贡父,一作戆父、赣父,号公非。刘敞弟。仁宗庆历六年进士。历州县官二十年,入为国子监直讲,迁馆阁校勘。神宗熙宁初同知太常礼院,以反对新法出知曹州。哲宗元祐中召拜中书舍人。博览群书,精于史学,助司马光修《资治通鉴》,专治汉史部分。有《彭城集》、《公非集》、《中山诗话》等。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
刘攽相关作品推荐: