跋李少裴拼音版/注音版
bá lǐ shǎo péi。
跋李少裴。
lóu yào。
楼钥。
lán tíng xiū xì yǒng hé zhōng,
兰亭修禊永和中,
qún xián gāo huì jù yōng róng。
群贤高会俱雍容。
yòu jūn zuò xù yì yù ěr,
右军作序亦寓耳,
gǎo cǎo nǎi zhì chuán wú qióng。
稿草乃致传无穷。
zì yán yí ruò yǒu shén zhù,
自言疑若有神助,
tā rì lǚ shū zhōng bù tóng。
他日屡书终不同。
lì dài chuán bǎo zài mì fǔ,
历代传宝在秘府,
yóu qí shèn zhě táng tài zōng。
尤其甚者唐太宗。
dāng shí sōu qǔ jí xīn lì,
当时搜取极心力,
mó běn yī yī bān qún gōng。
模本一一攽群公。
wéi cǐ zhēn jī zuì qí jué,
惟此真迹最奇绝,
xiāo liáng kāi huáng yǒu yí zōng。
萧梁开皇有遗踪。
qīn yù kuí wén cì yuán jiā,
亲御奎文赐元嘉,
lóng pán fèng zhù hé qí gōng。
龙蟠凤翥何其工。
biàn cái suǒ qǔ mì zhāo líng,
辩才所取秘昭陵,
cǐ běn yī xǐ fán mǎ kōng。
此本一洗凡马空。
cuī jiā xiōng dì liè qīng yào,
崔家兄弟列清要,
huì zi kuàng fù chēng guī lóng。
诲子况复称龟龙。
tú shū sì bù zī jiào chóu,
图书四部资校雠,
dāng shí shàng yǒu zhēn guān fēng。
当时尚有贞观风。
zì yún cǐ wèi zuì shàn běn,
自云此为最善本,
bīng yù chén yè tí shén gōng。
冰御臣液题甚恭。
lǐ wáng shēn dé bō dèng fǎ,
李王深得拨镫法,
bǐ lì jué jìn xióng jiāng dōng。
笔力绝劲雄江东。
yòu jūn yǐ lái jiē miào bǐ,
右军以来皆妙笔,
míng shèng yì dài rú xiāng cóng。
名胜异代如相从。
bìng yú fú bèi xíng sǎo sōng,
病馀扶惫行扫松,
lǐ jūn xié lái wèi fā mēng。
李君携来为发蒙。
píng shēng duō kàn jiù mò běn,
平生多看旧墨本,
yī jiàn shǐ wǒ kāi xīn xiōng。
一见使我开心胸。
mā sā tàn xī bù zì yǐ,
摩挲叹息不自已,
zhì bǎo hé rù míng guāng gōng。
至宝盍入明光宫。
yǐn jū huái bǎo zhèng bù è,
隐居怀宝正不恶,
yì qì huò néng niú dòu chōng。
异气或能牛斗冲。
kòu mén yǒu kè wù qīng dǎo,
叩门有客勿倾倒,
kǒng yǒu yù shǐ lái chéng cōng。
恐有御史来乘骢。
宋明州鄞县人,字大防,旧字启伯,自号攻愧主人。孝宗隆,兴元年进士。调温州教授。乾道间,以书状官从汪大猷使金,归撰《北行日录》。为敕令所删定官,修《淳熙法》。历太府、宗正寺丞,出知温州。光宗朝,擢起居郎兼中书舍人,迁给事中。宁宗即位,论事忤韩侂胄,夺职。侂胄被杀,起为翰林学士,迁吏部尚书兼翰林侍讲。主张送侂胄首至金,以重修好;为赵汝愚雪冤。升同知枢密院事,进参知政事,位两府者五年。卒谥宣献。通贯经史,文辞精博。有《攻愧集》、《范文正年谱》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: