次韵卢直院题秀邸所赠春龙出蛰图拼音版/注音版
cì yùn lú zhí yuàn tí xiù dǐ suǒ zèng chūn lóng chū zhé tú。
次韵卢直院题秀邸所赠春龙出蛰图。
dài xǔ。
戴栩。
zhōng xīng duàn áo sì jí lì,
中兴断鳌四极立,
huáng hé bù dòng yín hé shī。
黄河不动银河湿。
qún lóng zuò yù yì tiān fēi,
群龙作御翊天飞,
qǐ yǒu ní pán chū pò zhé。
岂有泥蟠初破蛰。
huà jiā huà tián nán jǐn shén,
画家画甜难尽神,
shī jiā shī kǔ kōng jué chén。
诗家诗苦空绝尘。
shàng shèng tiáo hé èr néng shì,
上圣调合二能事,
cóng cǐ jiǎo qí chéng huó shēn。
从此角鬐成活身。
wáng mén chén chén fēng duó yǔ,
王门沉沉风铎语,
miào wǔ tíng wān gē bà jù。
妙舞停弯歌罢句。
yè bàn xiáng guāng xié diàn shēng,
夜半祥光挟电生,
zhī cóng suǒ cì chūn lóng chù。
知从所赐春龙处。
míng cháo huáng má chū hàn gōng,
明朝黄麻出汉宫,
cǎo má yīn zèng yù táng wēng。
草麻因赠玉堂翁。
jiàn zhě chuán guān hù jīn chà,
见者传观互矜诧,
wǒ wèi zhǐ diǎn kāi hóng méng。
我为指点开鸿蒙。
jiǔ zhōu wèi huà yī fēng cǎo,
九州未画一丰草,
lóng huàn yú guān yóu zài dǎo。
龙豢于官犹在岛。
hòu lái shèng lǐ chēng tài píng,
后来盛理称太平,
lín fèng bù yàn jiāo yuán xiǎo。
麟凤不厌郊原小。
wǒ yuàn wàn wù cháng ān shū,
我愿万物常安舒,
zé jiāo rùn gǎo hàn yǐ jū。
泽焦润槁旱已拘。
bǎi líng yǒu zhí bù xiāng xí,
百灵有职不相袭,
kūn lún rì yuè zì chū rù。
昆仑日月自出入。
宋温州永嘉人,字文子,一作立子。戴溪族子。宁宗嘉定元年进士。为太学博士,迁秘书郎,后改湖南安抚司参议官,终太常博士。从学于叶适,明经学,善属文。有《五经说》、《诸子辩论》、《东都要略》、《浣川集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: