次袁尚书巫山十二峯二十五韵
文昌仙伯天人姿,爱山寻胜如书痴。忽摩台符历参井,麾幢溯峡春迟迟。
山林川后总效职,万壑千岩俱献奇。就中巫山绝雄胜,插天紫翠相参差。
神妃来下佩声远,驻此名地相安之。峰旋地转自前后,屹立万马如追随。
两山有川幻天巧,禹功到此神应疲。仰天照眼如匹练,舟行电掣翻云旗。
迅帆竞惜峰峦过,艅艎望眼裳褰帷。悬崖下有欲落石,古木上有参天枝。
龙登鹤聚仙既集,云升雨暗天如低。从来三峡号至险,高牙稳泛如游嬉。
扬旌一览天下胜,词源倒峡知优为。尝闻奇观天亦惜,遇贤辄与因其时。
少陵遇此虽穷寂,妙语惊人多在兹。雕镌万象发天閟,衙官屈宋声争驰。
公今曳履星辰上,调元妙手行将施。天教来作东道主,欢声和气生江湄。
公来顿觉雪山重,青城增气联峨眉。首驱巫阳入新句,一洗前作堪解颐。
英词从此遍蜀道,迥出尘表无纤缁。尝忧此地难久驻,转首绝境成嗟嘻。
直欲使拂素练图翠嶷,写松峦起云之状,模翠屏栖凤之嵋。
终朝诵公有声画,却来看此无声诗。
次袁尚书巫山十二峯二十五韵拼音版/注音版
cì yuán shàng shū wū shān shí èr fēng èr shí wǔ yùn。
次袁尚书巫山十二峰二十五韵。
qián móu。
钱鍪。
wén chāng xiān bó tiān rén zī,
文昌仙伯天人姿,
ài shān xún shèng rú shū chī。
爱山寻胜如书痴。
hū mó tái fú lì cān jǐng,
忽摩台符历参井,
huī chuáng sù xiá chūn chí chí。
麾幢溯峡春迟迟。
shān lín chuān hòu zǒng xiào zhí,
山林川后总效职,
wàn hè qiān yán jù xiàn qí。
万壑千岩俱献奇。
jiù zhōng wū shān jué xióng shèng,
就中巫山绝雄胜,
chā tiān zǐ cuì xiāng cēn cī。
插天紫翠相参差。
shén fēi lái xià pèi shēng yuǎn,
神妃来下佩声远,
zhù cǐ míng dì xiāng ān zhī。
驻此名地相安之。
fēng xuán dì zhuàn zì qián hòu,
峰旋地转自前后,
yì lì wàn mǎ rú zhuī suí。
屹立万马如追随。
liǎng shān yǒu chuān huàn tiān qiǎo,
两山有川幻天巧,
yǔ gōng dào cǐ shén yīng pí。
禹功到此神应疲。
yǎng tiān zhào yǎn rú pǐ liàn,
仰天照眼如匹练,
zhōu xíng diàn chè fān yún qí。
舟行电掣翻云旗。
xùn fān jìng xī fēng luán guò,
迅帆竞惜峰峦过,
yú huáng wàng yǎn shang qiān wéi。
艅艎望眼裳褰帷。
xuán yá xià yǒu yù luò shí,
悬崖下有欲落石,
gǔ mù shàng yǒu cān tiān zhī。
古木上有参天枝。
lóng dēng hè jù xiān jì jí,
龙登鹤聚仙既集,
yún shēng yǔ àn tiān rú dī。
云升雨暗天如低。
cóng lái sān xiá hào zhì xiǎn,
从来三峡号至险,
gāo yá wěn fàn rú yóu xī。
高牙稳泛如游嬉。
yáng jīng yī lǎn tiān xià shèng,
扬旌一览天下胜,
cí yuán dào xiá zhī yōu wèi。
词源倒峡知优为。
cháng wén qí guān tiān yì xī,
尝闻奇观天亦惜,
yù xián zhé yǔ yīn qí shí。
遇贤辄与因其时。
shǎo líng yù cǐ suī qióng jì,
少陵遇此虽穷寂,
miào yǔ jīng rén duō zài zī。
妙语惊人多在兹。
diāo juān wàn xiàng fā tiān bì,
雕镌万象发天閟,
yá guān qū sòng shēng zhēng chí。
衙官屈宋声争驰。
gōng jīn yè lǚ xīng chén shàng,
公今曳履星辰上,
diào yuán miào shǒu xíng jiāng shī。
调元妙手行将施。
tiān jiào lái zuò dōng dào zhǔ,
天教来作东道主,
huān shēng hé qì shēng jiāng méi。
欢声和气生江湄。
gōng lái dùn jué xuě shān zhòng,
公来顿觉雪山重,
qīng chéng zēng qì lián é méi。
青城增气联峨眉。
shǒu qū wū yáng rù xīn jù,
首驱巫阳入新句,
yī xǐ qián zuò kān jiě yí。
一洗前作堪解颐。
yīng cí cóng cǐ biàn shǔ dào,
英词从此遍蜀道,
jiǒng chū chén biǎo wú xiān zī。
迥出尘表无纤缁。
cháng yōu cǐ dì nán jiǔ zhù,
尝忧此地难久驻,
zhuǎn shǒu jué jìng chéng jiē xī。
转首绝境成嗟嘻。
zhí yù shǐ fú sù liàn tú cuì yí,
直欲使拂素练图翠嶷,
xiě sōng luán qǐ yún zhī zhuàng,
写松峦起云之状,
mó cuì píng qī fèng zhī méi。
模翠屏栖凤之嵋。
zhōng cháo sòng gōng yǒu shēng huà,
终朝诵公有声画,
què lái kàn cǐ wú shēng shī。
却来看此无声诗。