送荥阳魏主簿拼音版/注音版
sòng xíng yáng wèi zhǔ bù。
送荥阳魏主簿。
ōu yáng xiū。
欧阳修。
zhuō luò dōng dōu zi,
卓荦东都子,
xìng míng wén shí nián。
姓名闻十年。
qióng dōng xuě sāi kōng,
穷冬雪塞空,
qiān lǐ zhì wǒ mén。
千里至我门。
zi zú wèi jí yù,
子足未及阈,
wǒ yī jīng dǎo diān。
我衣惊倒颠。
pū tóng xiāng shì yí,
仆童相视疑,
liáo lì huò bù rán。
寮吏或不然。
fǔ shǒu gǔ hè zhuó,
俯首鹄鹤啄,
jìn qū fú yàn lián。
进趋凫雁联。
qīng shān xuē liǎng jiǎo,
青衫靴两脚,
yán sè qiàn yǐ wēn。
言色倩以温。
yú gōng mén qǐ shǎo,
于公门岂少,
nǎi dú de gōng huān。
乃独得公欢。
shòu zhī gù bù yì,
受知固不易,
zhī shì chéng yóu nán。
知士诚尤难。
wǒ sī qū tóng lì,
我思屈童吏,
yù biàn nàn yǐ yán。
欲辩难以言。
shāng dòu jí jiā jié,
觞豆及嘉节,
gāo táng liè qún xián。
高堂列群贤。
wén zhāng kàn luò bǐ,
文章看落笔,
lùn yì chí hòu xiān。
论议驰后先。
pò shí chū zhì bǎo,
破石出至宝,
jué gāo xiè cháng chuān。
决高泻长川。
guāng huī xiāng mó àn,
光晖相磨晻,
hào miǎo sì bō lán。
浩渺肆波澜。
liáo lì kuì wǒ tàn,
寮吏愧我叹,
pū tóng kè shēng yán。
仆童恪生颜。
wǒ gù liáo lì xī,
我顾寮吏嘻,
shì qǐ yǐ cǐ guān。
士岂以此观。
cǐ liáo wèi xì ěr,
此聊为戏耳,
yǐ jīng pū tóng hūn。
以惊仆童昏。
shì yù jiàn qí shǒu,
士欲见其守,
shì qí jū jiàn pín。
视其居贱贫。
yù zhī qí suǒ qū,
欲知其所趋,
shì yǐ yì lì gàn。
试以义利干。
wǒ shǐ shí qí miàn,
我始识其面,
yǐ kuī qí fèi gān。
已窥其肺肝。
lǐ yǒu lái bì wǎng,
礼有来必往,
mù guā bào láng gān。
木瓜报琅玕。
shí nián sī jiàn zhī,
十年思见之,
yī rì shě wǒ hái。
一日舍我还。
hé yòng wèi lí jū,
何用慰离居,
zèng zi yǐ duǎn piān。
赠子以短篇。
欧阳修,字永叔,号醉翁,晚年又号“六一居士”,吉州永丰(今江西吉安永丰)人,自称庐陵人。谥号文忠,世称欧阳文忠公,北宋卓越的政治家、文学家、史学家,与(唐朝)韩愈、柳宗元、(宋朝)王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: