读淮阴传拼音版/注音版
dú huái yīn chuán。
读淮阴传。
zhōu zǐ zhī。
周紫芝。
huái yīn yī shì háo,
淮阴一世豪,
xūn yè mǎn tiān dì。
勋业满天地。
wǎn jié bù zì quán,
晚节不自全,
yí hèn zài bǎi shì。
遗恨在百世。
jūn chén rú fù zǐ,
君臣如父子,
yān dé zhì cāi jì。
焉得置猜忌。
gōng gāo liáng yì yí,
功高良易疑,
dì dà kǔ nàn zhì。
地大苦难制。
zhé chuí xià yàn qí,
折棰下燕齐,
qún háo zì fēng mǐ。
群豪自风靡。
qǐ yǒu xū jiǎ wáng,
岂有须假王,
ér kě zhèn qí wěi。
而可镇齐伪。
huò shēng gù yǒu tāi,
祸生固有胎,
shī zài cǐ jǔ ěr。
失在此举尔。
pèi gōng jiǒng xíng yáng,
沛公窘荥阳,
qí zú jǐn jīng ruì。
齐卒尽精锐。
xié háng chǔ hàn jiān,
颉颃楚汉间,
shì ruò fǎn zhǎng yì。
事若反掌易。
xìn qǐ bù zì wáng,
信岂不自王,
hé nǎi qiǎn hàn shǐ。
何乃遣汉使。
dì yì zì cǐ yí,
帝意自此疑,
qí chǔ zhōng yì wèi。
齐楚终易位。
kuài děng hé zú xiū,
哙等何足羞,
yāng yāng suì shī yì。
鞅鞅遂失意。
wǎn lù shuō chén xī,
晚路说陈豨,
duō jiē shén ér xì。
咄嗟甚儿戏。
lǚ lǎo hé néng wéi,
吕姥何能为,
gōng nǎi zì shī zhì。
公乃自失志。
周紫芝,南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣城市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: