黄檗寺一首拼音版/注音版
huáng bò sì yī shǒu。
黄檗寺一首。
liú kè zhuāng。
刘克庄。
yóu jì chuí tiáo dào cǐ shān,
犹记垂髫到此山,
zhòng yóu kè bìn yǐ diāo cán。
重游客鬓已雕残。
sì jīng shuǐ hòu zēng lún huàn,
寺经水后增轮奂,
sēng bǐ nián shí jiǎn bō dān。
僧比年时减钵单。
jué hè yún xìng tán yǐng hēi,
绝壑云兴潭影黑,
shū lín shuāng xià yè shēng gān。
疏林霜下叶声乾。
píng shēng kù shì zhū wēng zì,
平生酷嗜朱翁字,
xì kàn huāng bēi yǐ shí lán。
细看荒碑倚石栏。
南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: