读胡侍鸿胪诗有感因遗其从子邑博叔才拼音版/注音版
dú hú shì hóng lú shī yǒu gǎn yīn yí qí cóng zǐ yì bó shū cái。
读胡侍鸿胪诗有感因遗其从子邑博叔才。
wáng shì zhēn。
王世贞。
shí nián dàn ěr hú hóng lú,
十年但耳胡鸿胪,
hóng lú zhī mù sān cǎo kū。
鸿胪之墓三草枯。
shì rén zì shī fèng huáng yǔ,
世人自失凤凰羽,
cǐ rì mǎn bǎ lí lóng zhū。
此日满把骊龙珠。
suī yú fēng yǎ wèi xiàn hé,
虽于风雅未县合,
wǎng wǎng shí cái gǔ gé shū。
往往时材骨格殊。
cí guān zhù shū yù hé zuò,
辞官著书欲何作,
shū chéng bù huàn náng qīng fú。
书成不换囊青蚨。
chuáng tóu yī tí jiǔ jiā gòng,
床头一绨酒家共,
fǒu zhōng bàn shū shí yǒu wú。
缶中半菽时有无。
qí míng guān xī zhě shuí zi,
齐名关西者谁子,
kěn fàng bái xuě jiāo bā yú。
肯放白雪骄巴歈。
zhōng chéng guān é tiě xiè zhì,
中丞冠峨铁獬豸,
liáo yáng mǎ bèi diāo chān yú。
辽阳马被貂襜褕。
hú jiā qǐ wú shuāng yù shù,
胡家岂无双玉树,
huò cuī qiū sǎn jīn qióng tú。
或摧秋霰今穷途。
wū hū hú shēng shèn mò xué rǔ bó,
呜呼胡生慎莫学汝伯,
rǔ bó wén zhāng lǎo chéng pǐ。
汝伯文章老成癖。
bú jiàn shān jī gǎn fèng míng,
不见山鸡敢凤鸣,
qiě xiàng rén jiān dòu máo sè。
且向人间斗毛色。
fēng hóu bài xiāng zài yī yán,
封侯拜相在一言,
wǎng shā shū shēng wàn yán cè。
枉杀书生万言策。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: