断藤峡拼音版/注音版
duàn téng xiá。
断藤峡。
sūn chéng ēn。
孙承恩。
tān shù jiāng shuǐ jí,
滩束江水急,
yī liú hū páng fēn。
一流忽旁分。
duàn àn bǎi chǐ yú,
断岸百尺馀,
yǎn ruò pì liǎng mén。
俨若辟两门。
rén yán zī xiá zhōng,
人言兹峡中,
shuǐ shì cháng bēng bēn。
水势常崩奔。
wǒ lái zhí dōng rì,
我来值冬日,
shuǐ tuì lù shí gēn。
水退露石根。
yáo rén fù shēn zǔ,
徭人负深阻,
cháo xué fēng yǐ tún。
巢穴蜂蚁屯。
qián wén sì tú jié,
前闻肆屠劫,
quǎn shǐ xiāng yín yín。
犬豕相狺狺。
xiá páng shǎo xíng zhōu,
峡旁少行舟,
guò zhě liǎn jīng hún。
过者敛精魂。
zhuì zhuì wèi qí chū,
惴惴畏其出,
shuí néng wèn qí jīn。
谁能问其津。
xī nián hán xiāng yì,
昔年韩襄毅,
céng zī jiàn shū xūn。
曾兹建殊勋。
qiè lái jǐ hé shí,
朅来几何时,
jiāng lù fù jīng zhēn。
江路复荆榛。
huáng huáng bǐng shǐ jié,
煌煌秉使节,
jīng qí yào jiāng yún。
旌旗耀江云。
wàn lǐ wú mù zhōng,
万里吾目中,
quǎn shǐ hé zú yún。
犬豕何足云。
明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: