再和拼音版/注音版
zài hé。
再和。
cháo shuō zhī。
晁说之。
hé shì xiè xuán huī,
何事谢玄晖,
lín luán qiě chàng qí。
临峦且怅齐。
xiǎng fēi féng jǐn xiù,
想非逢锦绣,
yīng zhī jiàn hāo lí。
应只见蒿藜。
jīn rì sān qiān dú,
今日三千牍,
zhāo tiān shí liù kuí。
昭天十六奎。
huáng huáng míng pèi lù,
煌煌鸣佩璐,
càn càn dòng jīng ní。
灿灿动旌霓。
fú zhòng chēng qín hǔ,
服众称擒虎,
chāo qún xǔ bá xī。
超群许拔犀。
pǐn qīng lóng wěi yàn,
品轻龙尾砚,
shí yàng fèng tóu bì。
时样凤头篦。
qì ruò wén gōng xí,
弃若文公席,
wēi rú mò zǐ tī。
危如墨子梯。
zhǐ yí chí dà lù,
只宜驰大路,
zhēng kě fǎng yōu qī。
争可访幽蹊。
wǒ yì cán qiáng yùn,
我亦惭强韵,
jūn néng chū jù tí。
君能出巨题。
xiào yán róng wěi qū,
笑言容委曲,
liáng yàn xìng zhāo xié。
良宴幸招携。
huáng jú kāi yīng mǎn,
黄菊开应满,
qīng shuāng yā mò dī。
清霜压莫低。
shuí rén qīng lǔ jiǔ,
谁人倾鲁酒,
gèng fù dàn hán jī。
更复啖韩鸡。
宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:
晁说之相关作品推荐: