本草纲目·谷部·黍拼音版/注音版
běn cǎo gāng mù gǔ bù shǔ。
本草纲目 · 谷部 · 黍。
lǐ shí zhēn。
李时珍。
shì míng chì shǔ míng mén mí,
释名 赤黍名门、糜,
bái shǔ zhōng qǐ,
白黍中芑,
hēi shǔ zhōng jì jié jù,
黑黍中季节距,
yī fū èr mǐ míng pǐ。
一稃二米名痞。
qì wèi shǔ mǐ gān wēn wú dú。
气味 黍米:甘、温、无毒。
jiǔ shí lìng rén duō rè fán。
久食令人多热烦。
dān shǔ mǐ gān wēi hán wú dú。
丹黍米:甘、微寒、无毒。
shǔ jīng hé gēn xīn rè yǒu xiǎo dú。
黍茎和根:辛、热、有小毒。
zhǔ zhì shǔ mǐ shāo huī hé yóu tú diē dǎ shāng,
主治 黍米:烧灰和油涂跌打伤,
néng zhǐ tòng,
能止痛,
bù zuò bān jué nóng zhī,
不作瘢;嚼浓汁,
tú xiǎo ér é kǒu chuāng,
涂小儿鹅口疮,
yǒu xiào。
有效。
dān shǔ mǐ zhǐ ké sòu,
丹黍米:止咳嗽,
tuì rè,
退热,
yì zhì xiè lì biē jiǎ。
亦治泄痢鳖瘕。
shǔ jīng hé gēn lì xiǎo biàn,
黍茎和根:利小便,
zhǐ chuǎn,
止喘,
qù fú zhǒng。
去浮肿。
李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: