和景仁迭石溪拼音版/注音版
hé jǐng rén dié shí xī。
和景仁迭石溪。
sī mǎ guāng。
司马光。
xī biān yǒu cūn luò,
溪边有村落,
wèi shǐ shí fēn huá。
未始识纷华。
qù xiàn zhǐ shù lǐ,
去县只数里,
jū mín yú bǎi jiā。
居民逾百家。
shān yāo huāng jìng zhuǎn,
山腰荒径转,
gǔ kǒu cuì wēi zhē。
谷口翠微遮。
lǎo mù fēn wú jì,
老木纷无际,
zhòng luán hào mò yá。
重峦浩莫涯。
lì qióng cái dào dǐng,
力穷才到顶,
shì jǐn fù chéng wā。
势尽复成洼。
bù dìng yún yān sè,
不定云烟色,
nán míng yào cǎo yá。
难名药草芽。
ní jūn luó bǐ wū,
泥钧罗比屋,
jiàn shí zài lián chē。
涧石载连车。
wǎn yǒu chún fēng zài,
宛有淳风在,
shuí yún tài gǔ xiá。
谁云太古遐。
liáng suí mù xìng qū,
梁随木性曲,
yán zhú dì xíng xié。
檐逐地形斜。
zhēn lù niú hū dú,
榛路牛呼犊,
cóng cí què zào shé。
丛祠雀噪蛇。
yǐ yá sōng yǎn gài,
倚崖松偃盖,
luò shí làng fān huā。
落石浪翻花。
ān yòng yóu qīng jiào,
安用游青峤,
hé xū niè zǐ xiá。
何须蹑紫霞。
hǎo jiāng shī bǐ xiě,
好将诗笔写,
hái rù dì chéng kuā。
还入帝城夸。
yǐ mǎi yú qiáo shě,
已买渔樵舍,
wú lìng hòu yuē chà。
毋令后约差。
司马光,字君实,号迂叟,汉族,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,世称涑水先生。北宋政治家、史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,为人温良谦恭、刚正不阿;做事用功刻苦、勤奋。以“日力不足,继之以夜”自诩,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: