本草纲目·草部·山豆根拼音版/注音版
běn cǎo gāng mù cǎo bù shān dòu gēn。
本草纲目 · 草部 · 山豆根。
lǐ shí zhēn。
李时珍。
shì míng jiě dú huáng jié zhōng yào。
释名 解毒、黄结、中药。
qì wèi gān hán wú dú。
气味 甘、寒、无毒。
zhǔ zhì jí huáng。
主治 急黄。
yòng shān dòu gēn mò,
用山豆根末,
shuǐ sòng fú èr qián。
水送服二钱。
chì bái lì。
赤白痢。
yòng shān dòu gēn mò,
用山豆根末,
jiā mì zuò chéng wán zǐ,
加蜜做成丸子,
rú wú zi dà。
如梧子大。
měi fú èr shí wán,
每服二十丸,
kōng xīn fú,
空心服,
bái kāi shuǐ sòng xià。
白开水送下。
sān fú hòu jí kě zhǐ lì。
三服后即可止痢。
shuǐ zhōng fù dà,
水盅腹大,
pí fū biàn hēi。
皮肤变黑。
yòng shān dòu gēn yán wèi mò,
用山豆根研为末,
jiǔ sòng fú èr qián。
酒送服二钱。
tóu fēng rè tòng。
头风热痛。
yòng shān dòu gēn mò,
用山豆根末,
diào yóu tú liǎng tài yáng。
调油涂两太阳。
yá yín zhǒng tòng。
牙龈肿痛。
yòng shān dòu gēn yī piàn,
用山豆根一片,
hán zài tòng chù。
含在痛处。
hóu zhōng fā yōng。
喉中发痈。
yòng shān dòu gēn mó cù,
用山豆根磨醋,
qín kǒu zhōng。
噙口中。
bìng zhòng bù néng yán yǔ zhě,
病重不能言语者,
bù duàn dì yǐ jī máo sǎo yào zhī rù hóu,
不断地以鸡毛扫药汁入喉,
yǐn chū xián shuǐ,
引出涎水,
jí kě yán yǔ。
即可言语。
jiè xuǎn。
疥癣。
yòng là zhū yóu diào shān dòu gēn mò tú chá。
用腊猪油调山豆根末涂搽。
hóu fēng yá guān jǐn bì,
喉风(牙关紧闭,
shuǐ mǐ bù xià。
水米不下)。
yòng shān dòu gēn bái yào děng fēn,
用山豆根、白药等分,
shuǐ jiān qín yàn。
水煎噙咽。
李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: