双调 · 楚天遥带清江引拼音版/注音版
shuāng diào chǔ tiān yáo dài qīng jiāng yǐn。
双调 · 楚天遥带清江引。
xuē áng fū。
薛昂夫。
huā kāi rén zhèng huān,
花开人正欢,
huā luò chūn rú zuì,
花落春如醉,
chūn zuì yǒu shí xǐng,
春醉有时醒,
rén lǎo huān nán huì。
人老欢难会。
yī jiāng chūn shuǐ liú,
一江春水流,
wàn diǎn yáng huā zhuì,
万点杨花坠,
shuí dào shì yáng huā,
谁道是杨花,
diǎn diǎn lí rén lèi。
点点离人泪。
huí shǒu yǒu qíng fēng wàn lǐ,
回首有情风万里,
miǎo miǎo tiān wú jì。
渺渺天无际。
chóu gòng hǎi cháo lái,
愁共海潮来,
cháo qù chóu nán tuì gèng nà kān wǎn lái fēng yòu jí。
潮去愁难退;更那堪晚来风又急。
qū zhǐ shù chūn lái,
屈指数春来,
tán zhǐ jīng chūn qù,
弹指惊春去,
zhū sī wǎng luò huā,
蛛丝网落花,
yě yào liú chūn zhù,
也要留春住,
jǐ rì xǐ chūn qíng,
几日喜春晴,
jǐ rì chóu chūn yǔ,
几日愁春雨,
liù qū xiǎo shān píng,
六曲小山屏,
tí mǎn shāng chūn jù。
题满伤春句。
chūn ruò yǒu qíng yīng jiě yǔ,
春若有情应解语,
wèn zhe wú píng jù。
问着无凭据。
jiāng dōng rì mù yún,
江东日暮云,
wèi běi chūn tiān shù,
渭北春天树,
bù zhī nà dá ér shì chūn zhù chù。
不知那答儿是春住处。
yǒu yì sòng chūn guī,
有意送春归,
wú jì liú chūn zhù,
无计留春住,
míng nián yòu zhe lái。
明年又着来。
hé sì xiū guī qù。
何似休归去。
táo huā yě jiě chóu,
桃花也解愁,
diǎn diǎn piāo hóng yù,
点点飘红玉,
mù duàn chǔ tiān yáo,
目断楚天遥,
bú jiàn chūn guī lù。
不见春归路。
chūn ruò yǒu qíng chūn gèng kǔ,
春若有情春更苦,
àn lǐ sháo guāng dù。
暗里韶光度。
xī yáng shān wài shān,
夕阳山外山,
chūn shuǐ dù páng dù,
春水渡旁渡,
bù zhī nà dá ér shì chūn zhù chù。
不知那答儿是春住处。
元代散曲家,原名薛超兀儿、薛超吾,回族人,以第一字为姓。汉姓马,字昂夫,又字九皋,号九泉,故亦称马昂夫、马九皋。先世内迁,居怀孟路(治所在今河南沁阳)。祖、父皆封覃国公。。据赵孟頫《薛昂夫诗集序》(《松雪斋文集》),他曾执弟子礼于刘辰翁(公元1234年~公元1297年)门下,约可推知他生年约在元初至元年间。历官江西省令史,佥典瑞院事、太平路总管、衢州路总管等职。薛昂夫善篆书,有诗名,诗集已佚。诗作存于《皇元风雅后集》、《元诗选》等集中。元人周南瑞《天下同文集》载王德渊之《薛昂夫诗集序》,称其诗词“新严飘逸
学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧: