我爱学习网 52xx.cn我爱学习网菜单按钮
  • 搜索
当前位置:首页 > 诗词 > 施耐庵
原文翻译拼音注释评析赏析辑评

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】

施耐庵 - []

《西江》:

软弱安身之本,刚强惹祸之胎。无争无竞是贤才,亏我些儿何碍。钝斧锤砖易碎,快刀劈难开。但看发白齿牙衰,惟有舌根不坏。

话说当下高太尉望见路军士,情知不济,正欲回军,只听得四边炮响,急收聚众将,夺路而走。原来梁山泊只把号炮四下里施放,却无伏兵。只吓得高太尉心惊胆战,鼠窜狼奔,连夜收军回济州。计点步军,折陷不多;军折其大半,战船没一只回来。刘梦龙逃难得回。军士会的,逃得性命;不会的,都淹中。高太尉军威折挫,锐气衰残。且向城中屯驻军马,等候牛邦喜拘刷船到。再差人赍公文去催:不论是何船只,堪中的尽数拘拿,解赴济州,整顿征进。

却说浒寨中,宋江先和董平上山,拔了箭矢,唤神医安道全用药调治。安道全使金枪药敷住疮口,在寨中养病。吴用收住众头领上山。军头领张横解党世雄到忠义堂上请功,宋江教且押去后寨软监着。将夺到的船只,尽数都收入寨,分派与各头领去了。

再说高太尉在济州城中,会集诸将,商议收剿梁山之策。数内上党节度使徐京禀道:“徐某幼年游历江湖,使枪卖药之时,曾与一人交游。那人深通韬略,善晓兵机,有孙、吴之才调,诸葛之智谋,姓闻名焕章,见在东京城外安仁村教学。若得此人来为参谋,可以敌吴用之诡计。”高太尉听说,便差首将一员,赍带段匹鞍马,星夜回东京,礼请这教村学秀才闻焕章,来为军前参谋。便要早赴济州,一同参赞军务。那员首将回京去,不得三五日,城外报来:“宋江军马,直到城边搦战。”高太尉听了大怒,随即点就本部军兵,出城迎敌。就令各寨节度使,同出交锋。

却说宋江军马见高太尉提兵至近,急慌退十五里外平川旷野之地。高太尉引军赶去。宋江军马已向山坡边摆成阵势。红旗队里捧出一员猛将,怎披挂?但见:

戴一顶插交角,嵌金,光挣挣铁幞头;拴一条数尺,飞红霞,云彩彩红抹额;披一副黑扑扑,齐臻臻,退光漆,烈龙鳞,戗金乌油甲;系一条攒八宝,嵌七珍,金雀舌,双獭尾,玲珑碧玉带;穿一领按北方,泼墨,结乌云,飘黑雾,俏身皂罗袍;着一对绿兜根,金落缝,走云芽,盘双凤,踏山麂皮靴;悬一张射双雕,落孤雁,鹊画宝雕弓;攒一壶穿银盔,透铁铠,点钢凿子箭;捥两条苍龙梢,排竹节,磨打将鞭;骑一匹恨低,嫌地窄,千里乌骓马。正是:斜按铁枪临阵上,浑黑杀降凡间。

认旗上写的分明,乃是“双鞭呼延灼”。兜住马,横着枪,立在阵前。高太尉看见,道:“这厮便是统领连环马时,背反朝廷的。”便差云中节度使韩存保出马迎敌。这韩存保善使一枝方画戟。两个在阵前更不打话,一个使戟去搠,一个用枪来迎。使戟的不放半分闲,使枪的岂饶些子空。两个战到五十余合,呼延灼卖个破绽,闪出去,拍着马望山坡下便走。韩存保紧要干功,跑着马赶来。八个马蹄翻盏撒钹相似,约赶过五七里,无人之处,看看赶上。呼延灼勒回马,带转枪,舞起双鞭来迎。两个又斗十数合之上。用双鞭分开画戟,回马又走。韩存保寻思:“这厮枪又近不得我,鞭又赢不得我。我不就这里赶上捉了这贼,更待何时!”抢将近来,赶转一两山嘴,有两条路,竟不知呼延灼何处去了。

韩存保勒马上坡来望时,只见呼延灼绕着一条溪走。存保大叫:“泼贼,你走那里去!快下马来受降,饶你命!”呼延灼不走,大骂存保。韩存保却大宽转来抄呼延灼后路,两个却在溪边相迎着。一边是山,一边是溪,只中间一条路,两匹马盘旋不得。呼延灼道:“你不降我,更待何时!”韩存保道:“你是我手里败将,倒要我降你!”呼延灼道:“我漏你到这里,正要活捉你。你性命只在顷刻。”韩存保道:“我正来活捉你!”两个旧气又起。韩存保挺着戟,望呼延灼前心两胁软肚上,雨点般戳将来。呼延灼用枪左拨右逼,捽般搠入来。两个又斗了三十来合。正斗到浓深处,韩存保一戟望呼延灼软胁搠来,呼延灼一枪望韩存保前心刺去。两个各把身躯一闪,两边军器都从胁下搠来。呼延灼挟住韩存保戟杆,韩存保扭定呼延灼枪杆。两个都在马上你扯我拽,挟住腰胯,用力相挣。韩存保的马,后蹄先塌下溪里去了。呼延灼连人和马,也拽下溪里去了。两个在中扭做一块,那两匹马践起来,一人一身。呼延灼弃了手里的枪,挟住他的戟杆,急去掣鞭时,韩存保也撇了他的枪杆,双手按住呼延灼两条臂。你揪我扯,两个都滚下里去。那两匹马迸星也似跑上岸来,望山边去了。两个在溪中,都滚没了军器。头上戴的盔没了,身上衣甲飘零。两个只把空拳来在中厮打。一递一拳,正在深里,又拖上浅里来。正解拆不开,岸上一彪军马赶到。为头的是没羽箭张清。众人下手活捉了韩存保。差人急去寻那走了的两匹战马,只见那马却听得马嘶人喊,也跑回来寻队,因此收住。又去溪中捞起军器还呼延灼,带湿上马。却把韩存保背剪缚在马上,一齐都奔峪口。有诗为证:

两人交战更跷蹊,脱马缠绵浸碧溪。

可惜韩存英勇士,擒活捉不堪题。

只见前一彪军马,来寻韩存保。两家却当住。为头两员节度使,一个是梅展,一个是张开。因见地马上缚着韩存保,梅展大怒,舞三尖两刃刀直取张清。交马不到三合,张清便走。梅展赶来。张清轻舒猿臂,款扭狼腰,只一石子飞来,正打中梅展额角,鲜血迸流。撇了手中刀,双手掩。张清急便回马。却被张开搭上箭,拽弓,一箭射来。张清提马头一提,正射中马眼,那马便倒。张清跳在一边,拈着枪便来步战。那张清原来只有飞石打将的本事,枪法上却慢。张开先救了梅展,次后来战张清。马上这条枪,神出鬼没。张清只办得架隔,遮拦不住,拖了枪便走入马军队里躲闪。张开枪马到处,杀得五六十马军四分五落,再厅得韩存保。却待回来,只见喊大举,峪口两彪军到。一队是霹雳火秦明,一队是大刀关胜。两个猛将杀来。张开只保得梅展走了,那里顾得众军。两路杀入来,又厅了韩存保。张清抢了一匹马,呼延灼使尽气力,只随众厮杀。一齐掩击到官军队前,乘势冲动,退回济州。梁山泊军马也不追赶,只将韩存保连夜解上山寨来。

宋江等坐在忠义堂上,见缚到韩存保来,喝退军士,亲解其索,请坐厅上,殷勤相待。韩存保感激无地。就请出党世雄相见,一同管待。宋江道:“二位将军,切勿相疑。宋江等并无异心,只被滥官污吏逼得此。若蒙朝廷赦罪招安,情愿与国家出力。”韩存保道:“前者陈太尉赍到招安诏敕来山,何不乘机会去邪归正?”宋江答道:“便是朝廷诏书,写得不明。更兼用村醪倒换御,因此弟兄众人心皆不伏。那两个张干办、李虞候,擅作威福,耻辱众将。”韩存保道:“只因中间无人维持,误了国家大事。”宋江设筵管待已了,次日具备鞍马,送出谷口。

这两个在路上,说宋江许多处。回到济州城外,却晚了。次早入城来见高太尉,说宋江把二将放回之事。高俅大怒道:“这是贼人诡计,慢我军心!你这二人有何目见吾?左右,与我推出斩讫报来。”王焕等众官都跪下告道:“非干此二人之事,乃是宋江、吴用之计。若斩此二人,反被贼人耻笑。”高太尉被众人苦告,饶了两个性命,削去本身职事,发回东京泰乙宫听罪。这两个解回京师。

原来这韩存保是韩忠彦的侄儿,忠彦乃是国老太师,朝廷官员多有出他门下。有个门馆教授,姓郑名居忠,原是韩忠彦抬举的人,见任御史大夫。韩存保把上件事告诉他。居忠上轿,带了存保,来见尚书余深,同议此事。余深道:“须是禀得太师,方可奏。”二人来见蔡京,说:“宋江本无异心,只望朝廷招安。”蔡京道:“前者毁诏谤上,此无礼,不可招安,只可剿捕。”二人禀说:“前番招安,皆为去人不布朝廷德意,用心抚恤,不用嘉言,专说利害,以此不能成事。”蔡京方允。约至次日早朝,道子升殿,蔡京奏准,再降诏敕,令人招安。子曰:“见今高太尉使人来请安仁村闻焕章为军前参谋,早赴边庭委用。就差此人为使前去。肯来降,悉免本罪;仍不伏,就着高俅定限,日下剿捕尽绝还京。”蔡太师写成草诏,一取闻焕章赴省筵宴。原来这闻焕章是有名文士,朝廷大臣多有知识的。各备食迎接,席终各散。一边收拾起行。有诗为证:

教学先最有才,书特地召将来。

展开说地谈口,便使恩光被草莱。

且不说这里闻焕章辞驾,同使来。却说高太尉在济州,心中烦恼。门吏报道:“牛邦喜到来。”高太尉便教唤至。拜罢,问道:“船只何?”邦喜禀道:“于路拘刷得大小船一千五百余只,都到闸下。”太尉大喜,赏了牛邦喜。便传号令,教把船都放入阔港,每三只一排钉住,上用板铺,船尾用铁环锁定;尽数拨步军上船,其余马军,近护送船只。比及编排得军士上船,训练得熟,已得半之久。梁山泊尽都知了。吴用唤刘唐受计,掌管路建功。众多军头领,各各准备小船。船头上排排钉住铁叶,船舱里装载芦苇干柴,柴中灌着硫黄焰硝引火之物,屯住在小港内。却教炮手凌振于四望高山上,放炮为号。又于边树木丛杂之外,都缚旌旗于树上。每一处都设金鼓火炮,虚屯人马,假设营垒。请公孙胜作法祭。旱地上分三队军马接应。梁山泊吴用指画已了。

却说高太尉在济州催起军马,路统军却是牛邦喜,又同刘梦龙并党世英这三个掌管。高太尉披挂了,发三通擂鼓,港里船开,旱路上马发。船行似箭,马去飞,杀奔梁山泊来。先说路里船只,连篙不断,金鼓齐鸣,迤逦杀入梁山深处,并不见一只船。看看渐近金沙滩,只见荷荡里两只打鱼船,每只船上只有两个人,拍手大笑。头船上刘梦龙便叫放箭乱射。渔人都跳下底去了。刘梦龙催动战船,渐近金沙滩头。一带阴阴的都是细柳,柳树上拴着两头黄牛,绿莎草上睡着三四个牧童。远远地又有一个牧童,倒骑着一头黄牛,口中呜呜咽咽吹着一管笛子来。刘梦龙便教先锋悍勇的,首先登岸。那几个牧童跳起来呵呵大笑,都穿入柳阴深处去了。前队五七百人抢上岸去。那柳阴树中一声炮响,两边战鼓齐鸣。左边就冲出一队红甲军,为头是霹雳火秦明;右边冲出一队黑甲军,为头是双鞭将呼延灼。各带五百军马,截出边。刘梦龙急招呼军士下船时,已折了大半军校。牛邦喜听得前军喊起,便教后船且退。只听得山顶上连珠炮响,芦苇中飕飕有声,却是公孙胜披发仗剑,踏罡布斗,在山顶上祭。初时穿林透树,次后走石飞沙,须臾白浪掀,顷刻黑云覆地,红日无光,狂大作。刘梦龙急教棹船回时,只见芦苇丛中,藕深处,小港挟汊,都棹出小船来,钻入大船队里。鼓声响处,一齐点着火把。原来这小船上,都是吴用主意授计与刘唐,尽使军头领,装载芦苇干柴硫黄焰硝,杂以油薪。霎时间大火竟起,烈焰飞,四分五落,都穿在大船内。前后官船,一齐烧着。怎见得火起?但见:

黑烟迷绿,红焰起清波。威卷荷叶飞,火势燎芦林连梗断。神号鬼哭,昏昏日色无光;岳撼山崩,浩浩波声鼎沸。舰航遮洋尽倒,柁橹艨艟皆休。先锋将魄散魂飞,合后兵心惊胆裂。荡桨的首先落,点篙的无路逃。船尾旌旗,不见青红交杂;柁楼剑戟,难排刃争叉。副将忙举哀声,主帅先寻路。却似骊山顶上,周幽王褒姒戏诸侯;有若夏口三江,施妙策周郎破曹操。千千条火焰连起,万万道烟霞贴飞。

当时刘梦龙见港火飞,战船都烧着了,只得弃了头盔衣甲,跳下水去。又不敢傍岸,拣港深水阔处,赴将开去逃命。芦林里,一个人独驾着小船,直迎将来。刘梦龙便钻入水底下去。却有一个人拦腰抱住,拖上船来。撑船的是出洞蛟童威,拦腰抱的是混江龙李俊。却说牛邦喜见四下官船队里火着,也弃了戎装披挂,却待下水。船梢上钻起一个人来,拿着挠钩,劈头搭住,倒拖下水里去。那人是船火儿张横。这梁山泊内水上,杀得尸横遍野,血溅波心,焦头烂额者不计其数。只有党世英摇着小船,正走之矣间,芦林两边弩箭弓矢齐发,射水中。众多军卒会水的,逃得性命回去;不会水的,尽皆淹擒活捉者,都解投大寨。李俊捉得刘梦龙,张横捉得牛邦喜,欲待解上山寨,惟恐宋江又放了。两个汉自商量,把这二人就路边结果了性命,割下首级送上山来。

再说高太尉引领马军,在水边策应。只听得连珠炮响,鼓声不绝。料道是水上厮杀,骤着马前来,靠山临水探望。只见纷纷军士,都从水里逃命,爬上岸来。高俅认得是自家军校,问其缘故。说被放火烧尽船只,俱各不知所在。高太尉听了,心内越慌。但望见喊声不断,黑烟空。急引军回旧路时,山前鼓声响处,冲出一队马军拦路。当先急先锋索超,轮起开山大斧,骤马抢近前来。高太尉身边节度使王焕,挺枪便出与索超交战。斗不到五合,索超拨回马便走。高太尉引军追赶。转过山嘴,早不见索超。正走间,背后豹子头林冲引军赶来,又杀一阵。再走不过六七里,又是青兽杨志引军赶来,又杀一阵。再走不过六七里,又是青兽杨志引军赶来,又杀一阵。又奔不到八九里,背后美髯公朱仝赶上来又杀一阵。这是吴用使的追赶之计,不去前拦截,只在背后赶杀。败军无心恋战,只顾奔走,救护不得后军。因此高太尉被追赶得慌,飞奔济州。比及入得城时,已自三更。又听得城外寨中火起,喊声不绝。原来被石秀、杨雄埋伏下五百步军,放了三五把火,潜地去了。惊得高太尉魂不附体,连使人探视。回报“去了”,方才放心。整点军马,折其大半。有诗为证:

赤壁鏖兵事可徵,高俅计拙亦无凭。

雄兵返败梁山泊,回首羞将大府登。

高俅正在纳闷间,远探报道:“使到来。”高俅遂引军马并节度使出城迎接。见了使,就说降诏招安一事。都与闻焕章参谋使相见了,同进城中帅府商议。高太尉先讨抄白备诏观看。待不招安来,又连折了两阵,拘刷得许多船只,又被尽行烧毁;待要招安来,恰又羞回京师。心下踌躇数日,主张不定。不想济州有一个老吏,姓王名瑾,那人平克毒,人尽呼为剜心王。却是太守张叔夜拨在帅府供给的吏,因见了诏书抄白,更打听得高太尉心内迟疑不决,遂来帅府呈献利便事件,禀说:“贵人不必沉吟,小吏看见诏上已有活路。这个写草诏的翰林待诏,必与贵人,先开下一个后门了。”高太尉见说大惊,便问道:“你怎见得先开下后门?”王瑾禀道:“诏书上最要紧是中间一行,道是:‘除宋江、卢俊义等大小人众所犯过恶,并与赦免。’这一句是囫囵话。今开读时,却分作两句读。将‘除宋江’另做一句,‘卢俊义大小人众所犯过恶,并与赦免’另做一句。赚他漏到城里,捉下为头宋江一个,把来杀了。却将他手下众人,尽数拆散,分调开去。自古道:“蛇无头而不行,鸟无翅而不飞。但没了宋江,其余的做得甚用!此论不知太尉恩相贵意若何?”高俅大喜,随即升王瑾为帅府史。便请闻参谋说知此事,一同计议。闻焕章谏道:“堂堂使,只可以正理相待,不可行诡诈于人。倘或宋江以下,有智谋之人识破,翻变起来,深为未便。”高太尉道:“非也!自古兵书有云:‘兵行诡道’,岂可用得正大。”闻参谋道:“然虽‘兵行诡道’,这一事是子圣旨,乃以取信下。自古王言綍,因此号为玉音,不可移改。今若此,后有知者,难以此为准信。”高太尉道:“且顾眼下,却又理会。”遂不听闻焕章之言,先遣一人往梁山泊报知,令宋江等全伙,前来济州城下,听子诏敕,赦免罪犯。未知真假何?有诗为证:

远捧泥书出大邦,谆谆语欲招降。

高俅轻信奸人语,要构阴谋杀宋江。

却说宋江又赢了高太尉这一阵,烧了的船,令小校搬运做柴,不曾烧的,拘收入水寨。但是活捉的军将,尽数陆续放回济州。当日宋江与大小头领,正在忠义堂上商议事务,小校报道:“济州府差人上山来,报道:‘朝廷特遣使颁降诏书,赦罪招安,加官赐爵。特来报喜。’”宋江听罢,喜从降,笑逐颜开。便叫请那报事人到堂上问时,那人说道:“朝廷降诏,特来招安。高太尉差小人前来报请大小头领,都要到济州城下行礼,开读诏书。并无异议,勿请疑惑。”宋江叫请军师商议定了,且取银两段匹,赏赐来人,先发付回济州去了。宋江传下号令,大小头领,尽教收拾,便去听开读诏书。卢俊义道:“兄且未可性急,诚恐这是高太尉的见识,兄且不可便去!”宋江道:“你们若此疑心时,何能勾归正?众人歹去走一遭。”吴用笑道:“高俅那厮被我们杀得胆寒心碎,便有十分的计策也施展不得。放着众弟兄一班汉,不要疑心,只顾跟随宋公明哥哥下山。我这里先差黑旋李逵引着樊瑞、鲍旭、项充、李衮,将带步军一千,埋伏在济州东路;再差一丈青扈三娘,引着顾大嫂、孙二娘、王矮虎、孙新、张青,将带马军一千,埋伏在济州西路。若听得连珠炮响,杀奔北门来取齐。”吴用分调已定,众头领都下山,只留水军头领看守寨栅。

只因高太尉要用诈术,诱引这伙英雄下山,不听闻参谋谏劝。谁想只就济州城下,翻为九里山前;梁山泊边,变作三江夏口。却似狼临犬队,虎入羊群。正是:只因一纸王诏,惹起全班壮士心。毕竟众汉怎地大闹济州,且听下回分解。

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】翻译文

暂无译文

网友完善【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】的翻译文:

    暂时没有网友完善本文的翻译文,快来完善吧!

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】拼音版/注音版

shuǐ hǔ zhuàn dì qī shí jiǔ huí liú táng fàng huǒ shāo zhàn chuán sòng jiāng liǎng bài gāo tài wèi。

水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉。

shī nài ān。

施耐庵。

xī jiāng yuè ruǎn ruò ān shēn zhī běn,

《西江月》: 软弱安身之本,

gāng qiáng rě huò zhī tāi。

刚强惹祸之胎。

wú zhēng wú jìng shì xián cái,

无争无竞是贤才,

kuī wǒ xiē ér hé ài。

亏我些儿何碍。

dùn fǔ chuí zhuān yì suì,

钝斧锤砖易碎,

kuài dāo pī shuǐ nán kāi。

快刀劈水难开。

dàn kàn fā bái chǐ yá shuāi,

但看发白齿牙衰,

wéi yǒu shé gēn bù huài。

惟有舌根不坏。

huà shuō dāng xià gāo tài wèi wàng jiàn shuǐ lù jūn shì,

话说当下高太尉望见水路军士,

qíng zhī bù jì,

情知不济,

zhèng yù huí jūn,

正欲回军,

zhǐ tīng dé sì biān pào xiǎng,

只听得四边炮响,

jí shōu jù zhòng jiāng,

急收聚众将,

duó lù ér zǒu。

夺路而走。

yuán lái liáng shān pō zhǐ bǎ hào pào sì xià lǐ shī fàng,

原来梁山泊只把号炮四下里施放,

què wú fú bīng。

却无伏兵。

zhǐ xià dé gāo tài wèi xīn jīng dǎn zhàn,

只吓得高太尉心惊胆战,

shǔ cuàn láng bēn,

鼠窜狼奔,

lián yè shōu jūn huí jì zhōu。

连夜收军回济州。

jì diǎn bù jūn,

计点步军,

zhé xiàn bù duō shuǐ jūn zhé qí dà bàn,

折陷不多;水军折其大半,

zhàn chuán méi yì zhī huí lái。

战船没一只回来。

liú mèng lóng táo nàn dé huí。

刘梦龙逃难得回。

jūn shì huì shuǐ de,

军士会水的,

táo de xìng mìng bú huì shuǐ de,

逃得性命;不会水的,

dōu yān sǐ yú shuǐ zhōng。

都淹死于水中。

gāo tài wèi jūn wēi zhé cuò,

高太尉军威折挫,

ruì qì shuāi cán。

锐气衰残。

qiě xiàng chéng zhōng tún zhù jūn mǎ,

且向城中屯驻军马,

děng hòu niú bāng xǐ jū shuā chuán dào。

等候牛邦喜拘刷船到。

zài chāi rén jī gōng wén qù cuī bù lùn shì hé chuán zhī,

再差人赍公文去催:不论是何船只,

kān zhōng de jìn shù jū ná,

堪中的尽数拘拿,

jiě fù jì zhōu,

解赴济州,

zhěng dùn zhēng jìn。

整顿征进。

què shuō shuǐ hǔ zhài zhōng,

却说水浒寨中,

sòng jiāng xiān hé dǒng píng shàng shān,

宋江先和董平上山,

bá le jiàn shǐ,

拔了箭矢,

huàn shén yī ān dào quán yòng yào tiáo zhì。

唤神医安道全用药调治。

ān dào quán shǐ jīn qiāng yào fū zhù chuāng kǒu,

安道全使金枪药敷住疮口,

zài zhài zhōng yǎng bìng。

在寨中养病。

wú yòng shōu zhù zhòng tóu lǐng shàng shān。

吴用收住众头领上山。

shuǐ jūn tóu lǐng zhāng héng jiě dǎng shì xióng dào zhōng yì táng shàng qǐng gōng,

水军头领张横解党世雄到忠义堂上请功,

sòng jiāng jiào qiě yā qù hòu zhài ruǎn jiān zhe。

宋江教且押去后寨软监着。

jiāng duó dào de chuán zhī,

将夺到的船只,

jìn shù dōu shōu rù shuǐ zhài,

尽数都收入水寨,

fēn pài yǔ gè tóu lǐng qù le。

分派与各头领去了。

zài shuō gāo tài wèi zài jì zhōu chéng zhōng,

再说高太尉在济州城中,

huì jí zhū jiàng,

会集诸将,

shāng yì shōu jiǎo liáng shān zhī cè。

商议收剿梁山之策。

shù nèi shàng dǎng jié dù shǐ xú jīng bǐng dào xú mǒu yòu nián yóu lì jiāng hú,

数内上党节度使徐京禀道:“徐某幼年游历江湖,

shǐ qiāng mài yào zhī shí,

使枪卖药之时,

céng yǔ yī rén jiāo yóu。

曾与一人交游。

nà rén shēn tōng tāo lüè,

那人深通韬略,

shàn xiǎo bīng jī,

善晓兵机,

yǒu sūn wú zhī cái diào,

有孙、吴之才调,

zhū gě zhī zhì móu,

诸葛之智谋,

xìng wén míng huàn zhāng,

姓闻名焕章,

jiàn zài dōng jīng chéng wài ān rén cūn jiào xué。

见在东京城外安仁村教学。

ruò dé cǐ rén lái wèi cān móu,

若得此人来为参谋,

kě yǐ dí wú yòng zhī guǐ jì。

可以敌吴用之诡计。

gāo tài wèi tīng shuō,

”高太尉听说,

biàn chà shǒu jiāng yī yuán,

便差首将一员,

jī dài duàn pǐ ān mǎ,

赍带段匹鞍马,

xīng yè huí dōng jīng,

星夜回东京,

lǐ qǐng zhè jiào cūn xué xiù cái wén huàn zhāng,

礼请这教村学秀才闻焕章,

lái wèi jūn qián cān móu。

来为军前参谋。

biàn yào zǎo fù jì zhōu,

便要早赴济州,

yī tóng cān zàn jūn wù。

一同参赞军务。

nà yuán shǒu jiāng huí jīng qù,

那员首将回京去,

bù dé sān wǔ rì,

不得三五日,

chéng wài bào lái sòng jiāng jūn mǎ,

城外报来:“宋江军马,

zhí dào chéng biān nuò zhàn。

直到城边搦战。

gāo tài wèi tīng le dà nù,

”高太尉听了大怒,

suí jí diǎn jiù běn bù jūn bīng,

随即点就本部军兵,

chū chéng yíng dí。

出城迎敌。

jiù lìng gè zhài jié dù shǐ,

就令各寨节度使,

tóng chū jiāo fēng。

同出交锋。

què shuō sòng jiāng jūn mǎ jiàn gāo tài wèi tí bīng zhì jìn,

却说宋江军马见高太尉提兵至近,

jí huāng tuì shí wǔ lǐ wài píng chuān kuàng yě zhī dì。

急慌退十五里外平川旷野之地。

gāo tài wèi yǐn jūn gǎn qù。

高太尉引军赶去。

sòng jiāng jūn mǎ yǐ xiàng shān pō biān bǎi chéng zhèn shì。

宋江军马已向山坡边摆成阵势。

hóng qí duì lǐ pěng chū yī yuán měng jiàng,

红旗队里捧出一员猛将,

zěn shēng pī guà dàn jiàn dài yī dǐng chā jiāo jiǎo,

怎生披挂?但见: 戴一顶插交角,

qiàn jīn huā,

嵌金花,

guāng zhēng zhēng tiě fú tóu shuān yī tiáo zhǎng shù chǐ,

光挣挣铁幞头;拴一条长数尺,

fēi hóng xiá,

飞红霞,

yún cǎi cǎi hóng mò é pī yī fù hēi pū pū,

云彩彩红抹额;披一副黑扑扑,

qí zhēn zhēn,

齐臻臻,

tuì guāng qī,

退光漆,

liè lóng lín,

烈龙鳞,

qiāng jīn wū yóu jiǎ xì yī tiáo zǎn bā bǎo,

戗金乌油甲;系一条攒八宝,

qiàn qī zhēn,

嵌七珍,

jīn què shé,

金雀舌,

shuāng tǎ wěi,

双獭尾,

líng lóng bì yù dài chuān yī lǐng àn běi fāng,

玲珑碧玉带;穿一领按北方,

rú pō mò,

如泼墨,

jié wū yún,

结乌云,

piāo hēi wù,

飘黑雾,

qiào shēn zào luó páo zhe yī duì lǜ dōu gēn,

俏身皂罗袍;着一对绿兜根,

jīn luò fèng,

金落缝,

zǒu yún yá,

走云芽,

pán shuāng fèng,

盘双凤,

tà shān jǐ pí xuē xuán yī zhāng shè shuāng diāo,

踏山麂皮靴;悬一张射双雕,

luò gū yàn,

落孤雁,

què huà bǎo diāo gōng zǎn yī hú chuān yín kuī,

鹊画宝雕弓;攒一壶穿银盔,

tòu tiě kǎi,

透铁铠,

diǎn gāng záo zǐ jiàn wàn liǎng tiáo cāng lóng shāo,

点钢凿子箭;捥两条苍龙梢,

pái zhú jié,

排竹节,

shuǐ mó dǎ jiāng biān qí yī pǐ hèn tiān dī,

水磨打将鞭;骑一匹恨天低,

xián dì zhǎi,

嫌地窄,

qiān lǐ wū zhuī mǎ。

千里乌骓马。

zhèng shì xié àn tiě qiāng lín zhèn shàng,

正是:斜按铁枪临阵上,

hún rú hēi shā jiàng fán jiān。

浑如黑杀降凡间。

rèn qí shàng xiě de fēn míng,

认旗上写的分明,

nǎi shì shuāng biān hū yán zhuó。

乃是“双鞭呼延灼”。

dōu zhù mǎ,

兜住马,

héng zhe qiāng,

横着枪,

lì zài zhèn qián。

立在阵前。

gāo tài wèi kàn jiàn,

高太尉看见,

dào zhè sī biàn shì tǒng lǐng lián huán mǎ shí,

道:“这厮便是统领连环马时,

bèi fǎn cháo tíng de。

背反朝廷的。

biàn chà yún zhōng jié dù shǐ hán cún bǎo chū mǎ yíng dí。

”便差云中节度使韩存保出马迎敌。

zhè hán cún bǎo shàn shǐ yī zhī fāng tiān huà jǐ。

这韩存保善使一枝方天画戟。

liǎng gè zài zhèn qián gèng bù dǎ huà,

两个在阵前更不打话,

yí gè shǐ jǐ qù shuò,

一个使戟去搠,

yí gè yòng qiāng lái yíng。

一个用枪来迎。

shǐ jǐ de bù fàng bàn fēn xián,

使戟的不放半分闲,

shǐ qiāng de qǐ ráo xiē zǐ kōng。

使枪的岂饶些子空。

liǎng gè zhàn dào wǔ shí yú hé,

两个战到五十余合,

hū yán zhuó mài gè pò zhàn,

呼延灼卖个破绽,

shǎn chū qù,

闪出去,

pāi zhe mǎ wàng shān pō xià biàn zǒu。

拍着马望山坡下便走。

hán cún bǎo jǐn yào gàn gōng,

韩存保紧要干功,

pǎo zhe mǎ gǎn lái。

跑着马赶来。

bā gè mǎ tí fān zhǎn sā bó xiāng sì,

八个马蹄翻盏撒钹相似,

yuē gǎn guò wǔ qī lǐ,

约赶过五七里,

wú rén zhī chù,

无人之处,

kàn kàn gǎn shàng。

看看赶上。

hū yán zhuó lēi huí mǎ,

呼延灼勒回马,

dài zhuǎn qiāng,

带转枪,

wǔ qǐ shuāng biān lái yíng。

舞起双鞭来迎。

liǎng gè yòu dòu shí shù hé zhī shàng。

两个又斗十数合之上。

yòng shuāng biān fēn kāi huà jǐ,

用双鞭分开画戟,

huí mǎ yòu zǒu。

回马又走。

hán cún bǎo xún sī zhè sī qiāng yòu jìn bù dé wǒ,

韩存保寻思:“这厮枪又近不得我,

biān yòu yíng bù dé wǒ。

鞭又赢不得我。

wǒ bù jiù zhè lǐ gǎn shàng zhuō le zhè zéi,

我不就这里赶上捉了这贼,

gèng dài hé shí qiǎng jiāng jìn lái,

更待何时!”抢将近来,

gǎn zhuǎn yī liǎng shān zuǐ,

赶转一两山嘴,

yǒu liǎng tiáo lù,

有两条路,

jìng bù zhī hū yán zhuó hé chǔ qù le。

竟不知呼延灼何处去了。

hán cún bǎo lè mǎ shàng pō lái wàng shí,

韩存保勒马上坡来望时,

zhī jiàn hū yán zhuó rào zhe yī tiáo xī zǒu。

只见呼延灼绕着一条溪走。

cún bǎo dà jiào pō zéi,

存保大叫:“泼贼,

nǐ zǒu nà lǐ qù kuài xià mǎ lái shòu xiáng,

你走那里去!快下马来受降,

ráo nǐ mìng hū yán zhuó bù zǒu,

饶你命!”呼延灼不走,

dà mà cún bǎo。

大骂存保。

hán cún bǎo què dà kuān zhuàn lái chāo hū yán zhuó hòu lù,

韩存保却大宽转来抄呼延灼后路,

liǎng gè què hǎo zài xī biān xiāng yíng zhe。

两个却好在溪边相迎着。

yī biān shì shān,

一边是山,

yī biān shì xī,

一边是溪,

zhǐ zhōng jiān yī tiáo lù,

只中间一条路,

liǎng pǐ mǎ pán xuán bù dé。

两匹马盘旋不得。

hū yán zhuó dào nǐ bù jiàng wǒ,

呼延灼道:“你不降我,

gèng dài hé shí hán cún bǎo dào nǐ shì wǒ shǒu lǐ bài jiàng,

更待何时!”韩存保道:“你是我手里败将,

dào yào wǒ jiàng nǐ hū yán zhuó dào wǒ lòu nǐ dào zhè lǐ,

倒要我降你!”呼延灼道:“我漏你到这里,

zhèng yào huó zhuō nǐ。

正要活捉你。

nǐ xìng mìng zhī zài qǐng kè。

你性命只在顷刻。

hán cún bǎo dào wǒ zhèng lái huó zhuō nǐ liǎng gè jiù qì yòu qǐ。

”韩存保道:“我正来活捉你!”两个旧气又起。

hán cún bǎo tǐng zhe cháng jǐ,

韩存保挺着长戟,

wàng hū yán zhuó qián xīn liǎng xié ruǎn dù shàng,

望呼延灼前心两胁软肚上,

yǔ diǎn bān chuō jiāng lái。

雨点般戳将来。

hū yán zhuó yòng qiāng zuǒ bō yòu bī,

呼延灼用枪左拨右逼,

zuó fēng bān shuò rù lái。

捽风般搠入来。

liǎng gè yòu dòu le sān shí lái hé。

两个又斗了三十来合。

zhèng dòu dào nóng shēn chù,

正斗到浓深处,

hán cún bǎo yī jǐ wàng hū yán zhuó ruǎn xié shuò lái,

韩存保一戟望呼延灼软胁搠来,

hū yán zhuó yī qiāng wàng hán cún bǎo qián xīn cì qù。

呼延灼一枪望韩存保前心刺去。

liǎng gè gè bǎ shēn qū yī shǎn,

两个各把身躯一闪,

liǎng biān jūn qì dōu cóng xié xià shuò lái。

两边军器都从胁下搠来。

hū yán zhuó xié zhù hán cún bǎo jǐ gān,

呼延灼挟住韩存保戟杆,

hán cún bǎo niǔ dìng hū yán zhuó qiāng gǎn。

韩存保扭定呼延灼枪杆。

liǎng gè dōu zài mǎ shàng nǐ chě wǒ zhuāi,

两个都在马上你扯我拽,

xié zhù yāo kuà,

挟住腰胯,

yòng lì xiāng zhēng。

用力相挣。

hán cún bǎo de mǎ,

韩存保的马,

hòu tí xiān tā xià xī lǐ qù le。

后蹄先塌下溪里去了。

hū yán zhuó lián rén hé mǎ,

呼延灼连人和马,

yě zhuāi xià xī lǐ qù le。

也拽下溪里去了。

liǎng gè zài shuǐ zhōng niǔ zuò yí kuài,

两个在水中扭做一块,

nà liǎng pǐ mǎ jiàn qǐ shuǐ lái,

那两匹马践起水来,

yī rén yī shēn shuǐ。

一人一身水。

hū yán zhuó qì le shǒu lǐ de qiāng,

呼延灼弃了手里的枪,

xié zhù tā de jǐ gān,

挟住他的戟杆,

jí qù chè biān shí,

急去掣鞭时,

hán cún bǎo yě piē le tā de qiāng gǎn,

韩存保也撇了他的枪杆,

shuāng shǒu àn zhù hū yán zhuó liǎng tiáo bì。

双手按住呼延灼两条臂。

nǐ jiū wǒ chě,

你揪我扯,

liǎng gè dōu gǔn xià shuǐ lǐ qù。

两个都滚下水里去。

nà liǎng pǐ mǎ bèng xīng yě sì pǎo shàng àn lái,

那两匹马迸星也似跑上岸来,

wàng shān biān qù le。

望山边去了。

liǎng gè zài xī shuǐ zhōng,

两个在溪水中,

dōu gǔn méi le jūn qì。

都滚没了军器。

tóu shàng dài de kuī méi le,

头上戴的盔没了,

shēn shàng yì jiǎ piāo líng。

身上衣甲飘零。

liǎng gè zhǐ bǎ kōng quán lái zài shuǐ zhōng sī dǎ。

两个只把空拳来在水中厮打。

yī dì yī quán,

一递一拳,

zhèng zài shēn shuǐ lǐ,

正在深水里,

yòu tuō shàng qiǎn shuǐ lǐ lái。

又拖上浅水里来。

zhèng jiě chāi bù kāi,

正解拆不开,

àn shàng yī biāo jūn mǎ gǎn dào。

岸上一彪军马赶到。

wéi tóu de shì méi yǔ jiàn zhāng qīng。

为头的是没羽箭张清。

zhòng rén xià shǒu huó zhuō le hán cún bǎo。

众人下手活捉了韩存保。

chāi rén jí qù xún nà zǒu le de liǎng pǐ zhàn mǎ,

差人急去寻那走了的两匹战马,

zhī jiàn nà mǎ què tīng dé mǎ sī rén hǎn,

只见那马却听得马嘶人喊,

yě pǎo huí lái xún duì,

也跑回来寻队,

yīn cǐ shōu zhù。

因此收住。

yòu qù xī zhōng lāo qǐ jūn qì hái hū yán zhuó,

又去溪中捞起军器还呼延灼,

dài shī shàng mǎ。

带湿上马。

què bǎ hán cún bǎo bèi jiǎn fù zài mǎ shàng,

却把韩存保背剪缚在马上,

yī qí dōu bēn yù kǒu。

一齐都奔峪口。

yǒu shī wèi zhèng liǎng rén jiāo zhàn gèng qiāo qī,

有诗为证: 两人交战更跷蹊,

tuō mǎ chán mián jìn bì xī。

脱马缠绵浸碧溪。

kě xī hán cún yīng yǒng shì,

可惜韩存英勇士,

shēng qín huó zhuō bù kān tí。

生擒活捉不堪题。

zhī jiàn qián miàn yī biāo jūn mǎ,

只见前面一彪军马,

lái xún hán cún bǎo。

来寻韩存保。

liǎng jiā què hǎo dāng zhù。

两家却好当住。

wéi tóu liǎng yuán jié dù shǐ,

为头两员节度使,

yí gè shì méi zhǎn,

一个是梅展,

yí gè shì zhāng kāi。

一个是张开。

yīn jiàn shuǐ dì mǎ shàng fù zhe hán cún bǎo,

因见水地马上缚着韩存保,

méi zhǎn dà nù,

梅展大怒,

wǔ sān jiān liǎng rèn dāo zhí qǔ zhāng qīng。

舞三尖两刃刀直取张清。

jiāo mǎ bú dào sān hé,

交马不到三合,

zhāng qīng biàn zǒu。

张清便走。

méi zhǎn gǎn lái。

梅展赶来。

zhāng qīng qīng shū yuán bì,

张清轻舒猿臂,

kuǎn niǔ láng yāo,

款扭狼腰,

zhǐ yī shí zǐ fēi lái,

只一石子飞来,

zhèng dǎ zhòng méi zhǎn é jiǎo,

正打中梅展额角,

xiān xuè bèng liú。

鲜血迸流。

piē le shǒu zhōng dāo,

撇了手中刀,

shuāng shǒu yǎn miàn。

双手掩面。

zhāng qīng jí biàn huí mǎ。

张清急便回马。

què bèi zhāng kāi dā shàng jiàn,

却被张开搭上箭,

zhuāi mǎn gōng,

拽满弓,

yī jiàn shè lái。

一箭射来。

zhāng qīng tí mǎ tóu yī tí,

张清提马头一提,

zhèng shè zhòng mǎ yǎn,

正射中马眼,

nà mǎ biàn dào。

那马便倒。

zhāng qīng tiào zài yī biān,

张清跳在一边,

niān zhe qiāng biàn lái bù zhàn。

拈着枪便来步战。

nà zhāng qīng yuán lái zhǐ yǒu fēi shí dǎ jiāng de běn shì,

那张清原来只有飞石打将的本事,

qiāng fǎ shàng què màn。

枪法上却慢。

zhāng kāi xiān jiù le méi zhǎn,

张开先救了梅展,

cì hòu lái zhàn zhāng qīng。

次后来战张清。

mǎ shàng zhè tiáo qiāng,

马上这条枪,

shén chū guǐ mò。

神出鬼没。

zhāng qīng zhǐ bàn dé jià gé,

张清只办得架隔,

zhē lán bú zhù,

遮拦不住,

tuō le qiāng biàn zǒu rù mǎ jūn duì lǐ duǒ shǎn。

拖了枪便走入马军队里躲闪。

zhāng kāi qiāng mǎ dào chù,

张开枪马到处,

shā dé wǔ liù shí mǎ jūn sì fēn wǔ luò,

杀得五六十马军四分五落,

zài tīng dé hán cún bǎo。

再厅得韩存保。

què dài huí lái,

却待回来,

zhī jiàn hǎn dà jǔ,

只见喊大举,

yù kǒu liǎng biāo jūn dào。

峪口两彪军到。

yī duì shì pī lì huǒ qín míng,

一队是霹雳火秦明,

yī duì shì dà dāo guān shèng。

一队是大刀关胜。

liǎng gè měng jiàng shā lái。

两个猛将杀来。

zhāng kāi zhǐ bǎo dé méi zhǎn zǒu le,

张开只保得梅展走了,

nà lǐ gù dé zhòng jūn。

那里顾得众军。

liǎng lù shā rù lái,

两路杀入来,

yòu tīng le hán cún bǎo。

又厅了韩存保。

zhāng qīng qiǎng le yī pǐ mǎ,

张清抢了一匹马,

hū yán zhuó shǐ jìn qì lì,

呼延灼使尽气力,

zhǐ hǎo suí zhòng sī shā。

只好随众厮杀。

yī qí yǎn jī dào guān jūn duì qián,

一齐掩击到官军队前,

chéng shì chōng dòng,

乘势冲动,

tuì huí jì zhōu。

退回济州。

liáng shān pō jūn mǎ yě bù zhuī gǎn,

梁山泊军马也不追赶,

zhǐ jiāng hán cún bǎo lián yè jiě shàng shān zhài lái。

只将韩存保连夜解上山寨来。

sòng jiāng děng zuò zài zhōng yì táng shàng,

宋江等坐在忠义堂上,

jiàn fù dào hán cún bǎo lái,

见缚到韩存保来,

hē tuì jūn shì,

喝退军士,

qīn jiě qí suǒ,

亲解其索,

qǐng zuò tīng shàng,

请坐厅上,

yīn qín xiāng dài。

殷勤相待。

hán cún bǎo gǎn jī wú dì。

韩存保感激无地。

jiù qǐng chū dǎng shì xióng xiāng jiàn,

就请出党世雄相见,

yī tóng guǎn dài。

一同管待。

sòng jiāng dào èr wèi jiāng jūn,

宋江道:“二位将军,

qiē wù xiāng yí。

切勿相疑。

sòng jiāng děng bìng wú yì xīn,

宋江等并无异心,

zhǐ bèi làn guān wū lì bī dé rú cǐ。

只被滥官污吏逼得如此。

ruò méng cháo tíng shè zuì zhāo ān,

若蒙朝廷赦罪招安,

qíng yuàn yǔ guó jiā chū lì。

情愿与国家出力。

hán cún bǎo dào qián zhě chén tài wèi jī dào zhāo ān zhào chì lái shān,

”韩存保道:“前者陈太尉赍到招安诏敕来山,

rú hé bù chéng jī huì qù xié guī zhèng sòng jiāng dá dào biàn shì cháo tíng zhào shū,

如何不乘机会去邪归正?”宋江答道:“便是朝廷诏书,

xiě dé bù míng。

写得不明。

gèng jiān yòng cūn láo dǎo huàn yù jiǔ,

更兼用村醪倒换御酒,

yīn cǐ dì xiōng zhòng rén xīn jiē bù fú。

因此弟兄众人心皆不伏。

nà liǎng gè zhāng gàn bàn lǐ yú hòu,

那两个张干办、李虞候,

shàn zuò wēi fú,

擅作威福,

chǐ rǔ zhòng jiāng。

耻辱众将。

hán cún bǎo dào zhǐ yīn zhōng jiān wú hǎo rén wéi chí,

”韩存保道:“只因中间无好人维持,

wù le guó jiā dà shì。

误了国家大事。

sòng jiāng shè yán guǎn dài yǐ le,

”宋江设筵管待已了,

cì rì jù bèi ān mǎ,

次日具备鞍马,

sòng chū gǔ kǒu。

送出谷口。

zhè liǎng gè zài lù shàng,

这两个在路上,

shuō sòng jiāng xǔ duō hǎo chù。

说宋江许多好处。

huí dào jì zhōu chéng wài,

回到济州城外,

què hǎo wǎn le。

却好晚了。

cì zǎo rù chéng lái jiàn gāo tài wèi,

次早入城来见高太尉,

shuō sòng jiāng bǎ èr jiāng fàng huí zhī shì。

说宋江把二将放回之事。

gāo qiú dà nù dào zhè shì zéi rén guǐ jì,

高俅大怒道:“这是贼人诡计,

màn wǒ jūn xīn nǐ zhè èr rén yǒu hé miàn mù jiàn wú zuǒ yòu,

慢我军心!你这二人有何面目见吾?左右,

yǔ wǒ tuī chū zhǎn qì bào lái。

与我推出斩讫报来。

wáng huàn děng zhòng guān dōu guì xià gào dào fēi gàn cǐ èr rén zhī shì,

”王焕等众官都跪下告道:“非干此二人之事,

nǎi shì sòng jiāng wú yòng zhī jì。

乃是宋江、吴用之计。

ruò zhǎn cǐ èr rén,

若斩此二人,

fǎn bèi zéi rén chǐ xiào。

反被贼人耻笑。

gāo tài wèi bèi zhòng rén kǔ gào,

”高太尉被众人苦告,

ráo le liǎng gè xìng mìng,

饶了两个性命,

xuē qù běn shēn zhí shì,

削去本身职事,

fā huí dōng jīng tài yǐ gōng tīng zuì。

发回东京泰乙宫听罪。

zhè liǎng gè jiě huí jīng shī。

这两个解回京师。

yuán lái zhè hán cún bǎo shì hán zhōng yàn de zhí ér,

原来这韩存保是韩忠彦的侄儿,

zhōng yàn nǎi shì guó lǎo tài shī,

忠彦乃是国老太师,

cháo tíng guān yuán duō yǒu chū tā mén xià。

朝廷官员多有出他门下。

yǒu gè mén guǎn jiào shòu,

有个门馆教授,

xìng zhèng míng jū zhōng,

姓郑名居忠,

yuán shì hán zhōng yàn tái jǔ de rén,

原是韩忠彦抬举的人,

jiàn rèn yù shǐ dài fū。

见任御史大夫。

hán cún bǎo bǎ shàng jiàn shì gào sù tā。

韩存保把上件事告诉他。

jū zhōng shàng jiào,

居忠上轿,

dài le cún bǎo,

带了存保,

lái jiàn shàng shū yú shēn,

来见尚书余深,

tóng yì cǐ shì。

同议此事。

yú shēn dào xū shì bǐng dé tài shī,

余深道:“须是禀得太师,

fāng kě miàn zòu。

方可面奏。

èr rén lái jiàn cài jīng,

”二人来见蔡京,

shuō sòng jiāng běn wú yì xīn,

说:“宋江本无异心,

zhǐ wàng cháo tíng zhāo ān。

只望朝廷招安。

cài jīng dào qián zhě huǐ zhào bàng shàng,

”蔡京道:“前者毁诏谤上,

rú cǐ wú lǐ,

如此无礼,

bù kě zhāo ān,

不可招安,

zhǐ kě jiǎo bǔ。

只可剿捕。

èr rén bǐng shuō qián fān zhāo ān,

”二人禀说:“前番招安,

jiē wèi qù rén bù bù cháo tíng dé yì,

皆为去人不布朝廷德意,

yòng xīn fǔ xù,

用心抚恤,

bù yòng jiā yán,

不用嘉言,

zhuān shuō lì hài,

专说利害,

yǐ cǐ bù néng chéng shì。

以此不能成事。

cài jīng fāng yǔn。

”蔡京方允。

yuē zhì cì rì zǎo cháo,

约至次日早朝,

dào jūn tiān zǐ shēng diàn,

道君天子升殿,

cài jīng zòu zhǔn,

蔡京奏准,

zài jiàng zhào chì,

再降诏敕,

lìng rén zhāo ān。

令人招安。

tiān zǐ yuē jiàn jīn gāo tài wèi shǐ rén lái qǐng ān rén cūn wén huàn zhāng wèi jūn qián cān móu,

天子曰:“见今高太尉使人来请安仁村闻焕章为军前参谋,

zǎo fù biān tíng wěi yòng。

早赴边庭委用。

jiù chà cǐ rén wéi shǐ qián qù。

就差此人为使前去。

rú kěn lái jiàng,

如肯来降,

xī miǎn běn zuì rú réng bù fú,

悉免本罪;如仍不伏,

jiù zhe gāo qiú dìng xiàn,

就着高俅定限,

rì xià jiǎo bǔ jǐn jué hái jīng。

日下剿捕尽绝还京。

cài tài shī xiě chéng cǎo zhào,

”蔡太师写成草诏,

yī miàn qǔ wén huàn zhāng fù shěng yán yàn。

一面取闻焕章赴省筵宴。

yuán lái zhè wén huàn zhāng shì yǒu míng wén shì,

原来这闻焕章是有名文士,

cháo tíng dà chén duō yǒu zhī shí de。

朝廷大臣多有知识的。

gè bèi jiǔ shí yíng jiē,

各备酒食迎接,

xí zhōng gè sàn。

席终各散。

yī biān shōu shí qǐ xíng。

一边收拾起行。

yǒu shī wèi zhèng jiào xué xiān shēng zuì yǒu cái,

有诗为证: 教学先生最有才,

tiān shū tè dì zhào jiāng lái。

天书特地召将来。

zhǎn kāi shuō dì tán tiān kǒu,

展开说地谈天口,

biàn shǐ ēn guāng bèi cǎo lái。

便使恩光被草莱。

qiě bù shuō zhè lǐ wén huàn zhāng cí jià,

且不说这里闻焕章辞驾,

tóng tiān shǐ lái。

同天使来。

què shuō gāo tài wèi zài jì zhōu,

却说高太尉在济州,

xīn zhōng fán nǎo。

心中烦恼。

mén lì bào dào niú bāng xǐ dào lái。

门吏报道:“牛邦喜到来。

gāo tài wèi biàn jiào huàn zhì。

”高太尉便教唤至。

bài bà,

拜罢,

wèn dào chuán zhī rú hé bāng xǐ bǐng dào yú lù jū shuā dé dà xiǎo chuán yī qiān wǔ bǎi yú zhǐ,

问道:“船只如何?”邦喜禀道:“于路拘刷得大小船一千五百余只,

dōu dào zhá xià。

都到闸下。

tài wèi dà xǐ,

”太尉大喜,

shǎng le niú bāng xǐ。

赏了牛邦喜。

biàn chuán hào lìng,

便传号令,

jiào bǎ chuán dōu fàng rù kuò gǎng,

教把船都放入阔港,

měi sān zhǐ yī pái dīng zhù,

每三只一排钉住,

shàng yòng bǎn pù,

上用板铺,

chuán wěi yòng tiě huán suǒ dìng jìn shù bō bù jūn shàng chuán,

船尾用铁环锁定;尽数拨步军上船,

qí yú mǎ jūn,

其余马军,

jìn shuǐ hù sòng chuán zhī。

近水护送船只。

bǐ jí biān pái dé jūn shì shàng chuán,

比及编排得军士上船,

xùn liàn dé shú,

训练得熟,

yǐ dé bàn yuè zhī jiǔ。

已得半月之久。

liáng shān pō jǐn dōu zhī liǎo。

梁山泊尽都知了。

wú yòng huàn liú táng shòu jì,

吴用唤刘唐受计,

zhǎng guǎn shuǐ lù jiàn gōng。

掌管水路建功。

zhòng duō shuǐ jūn tóu lǐng,

众多水军头领,

gè gè zhǔn bèi xiǎo chuán。

各各准备小船。

chuán tóu shàng pái pái dīng zhù tiě yè,

船头上排排钉住铁叶,

chuán cāng lǐ zhuāng zài lú wěi gān chái,

船舱里装载芦苇干柴,

chái zhōng guàn zhe liú huáng yàn xiāo yǐn huǒ zhī wù,

柴中灌着硫黄焰硝引火之物,

tún zhù zài xiǎo gǎng nèi。

屯住在小港内。

què jiào pào shǒu líng zhèn yú sì wàng gāo shān shàng,

却教炮手凌振于四望高山上,

fàng pào wèi hào。

放炮为号。

yòu yú shuǐ biān shù mù cóng zá zhī wài,

又于水边树木丛杂之外,

dōu fù jīng qí yú shù shàng。

都缚旌旗于树上。

měi yī chù dōu shè jīn gǔ huǒ pào,

每一处都设金鼓火炮,

xū tún rén mǎ,

虚屯人马,

jiǎ shè yíng lěi。

假设营垒。

qǐng gōng sūn shèng zuò fǎ jì fēng。

请公孙胜作法祭风。

hàn dì shàng fèn sān duì jūn mǎ jiē yìng。

旱地上分三队军马接应。

liáng shān pō wú yòng zhǐ huà yǐ le。

梁山泊吴用指画已了。

què shuō gāo tài wèi zài jì zhōu cuī qǐ jūn mǎ,

却说高太尉在济州催起军马,

shuǐ lù tǒng jūn què shì niú bāng xǐ,

水路统军却是牛邦喜,

yòu tóng liú mèng lóng bìng dǎng shì yīng zhè sān ge zhǎng guǎn。

又同刘梦龙并党世英这三个掌管。

gāo tài wèi pī guà le,

高太尉披挂了,

fā sān tòng léi gǔ,

发三通擂鼓,

shuǐ gǎng lǐ chuán kāi,

水港里船开,

hàn lù shàng mǎ fā。

旱路上马发。

chuán xíng shì jiàn,

船行似箭,

mǎ qù rú fēi,

马去如飞,

shā bēn liáng shān pō lái。

杀奔梁山泊来。

xiān shuō shuǐ lù lǐ chuán zhī,

先说水路里船只,

lián gāo bù duàn,

连篙不断,

jīn gǔ qí míng,

金鼓齐鸣,

yǐ lǐ shā rù liáng shān shēn chù,

迤逦杀入梁山深处,

bìng bú jiàn yì zhī chuán。

并不见一只船。

kàn kàn jiàn jìn jīn shā tān,

看看渐近金沙滩,

zhī jiàn hé huā dàng lǐ liǎng zhǐ dǎ yú chuán,

只见荷花荡里两只打鱼船,

měi zhǐ chuán shàng zhǐ yǒu liǎng gè rén,

每只船上只有两个人,

pāi shǒu dà xiào。

拍手大笑。

tóu chuán shàng liú mèng lóng biàn jiào fàng jiàn luàn shè。

头船上刘梦龙便叫放箭乱射。

yú rén dōu tiào xià shuǐ dǐ qù le。

渔人都跳下水底去了。

liú mèng lóng cuī dòng zhàn chuán,

刘梦龙催动战船,

jiàn jìn jīn shā tān tóu。

渐近金沙滩头。

yí dài yīn yīn de dōu shì xì liǔ,

一带阴阴的都是细柳,

liǔ shù shàng shuān zhe liǎng tóu huáng niú,

柳树上拴着两头黄牛,

lǜ suō cǎo shàng shuì zháo sān sì gè mù tóng。

绿莎草上睡着三四个牧童。

yuǎn yuǎn dì yòu yǒu yí gè mù tóng,

远远地又有一个牧童,

dào qí zhe yī tóu huáng niú,

倒骑着一头黄牛,

kǒu zhōng wū wū yè yè chuī zhe yī guǎn dí zi lái。

口中呜呜咽咽吹着一管笛子来。

liú mèng lóng biàn jiào xiān fēng hàn yǒng de,

刘梦龙便教先锋悍勇的,

shǒu xiān dēng àn。

首先登岸。

nà jǐ gè mù tóng tiào qǐ lái hē hē dà xiào,

那几个牧童跳起来呵呵大笑,

dōu chuān rù liǔ yīn shēn chù qù le。

都穿入柳阴深处去了。

qián duì wǔ qī bǎi rén qiǎng shàng àn qù。

前队五七百人抢上岸去。

nà liǔ yīn shù zhōng yī shēng pào xiǎng,

那柳阴树中一声炮响,

liǎng biān zhàn gǔ qí míng。

两边战鼓齐鸣。

zuǒ biān jiù chōng chū yī duì hóng jiǎ jūn,

左边就冲出一队红甲军,

wéi tóu shì pī lì huǒ qín míng yòu biān chōng chū yī duì hēi jiǎ jūn,

为头是霹雳火秦明;右边冲出一队黑甲军,

wéi tóu shì shuāng biān jiāng hū yán zhuó。

为头是双鞭将呼延灼。

gè dài wǔ bǎi jūn mǎ,

各带五百军马,

jié chū shuǐ biān。

截出水边。

liú mèng lóng jí zhāo hū jūn shì xià chuán shí,

刘梦龙急招呼军士下船时,

yǐ zhé le dà bàn jūn xiào。

已折了大半军校。

niú bāng xǐ tīng dé qián jūn hǎn qǐ,

牛邦喜听得前军喊起,

biàn jiào hòu chuán qiě tuì。

便教后船且退。

zhǐ tīng dé shān dǐng shàng lián zhū pào xiǎng,

只听得山顶上连珠炮响,

lú wěi zhōng sōu sōu yǒu shēng,

芦苇中飕飕有声,

què shì gōng sūn shèng pī fà zhàng jiàn,

却是公孙胜披发仗剑,

tà gāng bù dòu,

踏罡布斗,

zài shān dǐng shàng jì fēng。

在山顶上祭风。

chū shí chuān lín tòu shù,

初时穿林透树,

cì hòu zǒu shí fēi shā,

次后走石飞沙,

xū yú bái làng xiān tiān,

须臾白浪掀天,

qǐng kè hēi yún fù dì,

顷刻黑云覆地,

hóng rì wú guāng,

红日无光,

kuáng fēng dà zuò。

狂风大作。

liú mèng lóng jí jiào zhào chuán huí shí,

刘梦龙急教棹船回时,

zhī jiàn lú wěi cóng zhōng,

只见芦苇丛中,

ǒu huā shēn chù,

藕花深处,

xiǎo gǎng xié chà,

小港挟汊,

dōu zhào chū xiǎo chuán lái,

都棹出小船来,

zuān rù dà chuán duì lǐ。

钻入大船队里。

gǔ shēng xiǎng chù,

鼓声响处,

yī qí diǎn zháo huǒ bǎ。

一齐点着火把。

yuán lái zhè xiǎo chuán shàng,

原来这小船上,

dōu shì wú yòng zhǔ yì shòu jì yǔ liú táng,

都是吴用主意授计与刘唐,

jǐn shǐ shuǐ jūn tóu lǐng,

尽使水军头领,

zhuāng zài lú wěi gān chái liú huáng yàn xiāo,

装载芦苇干柴硫黄焰硝,

zá yǐ yóu xīn。

杂以油薪。

shà shí jiān dà huǒ jìng qǐ,

霎时间大火竟起,

liè yàn fēi tiān,

烈焰飞天,

sì fēn wǔ luò,

四分五落,

dōu chuān zài dà chuán nèi。

都穿在大船内。

qián hòu guān chuán,

前后官船,

yī qí shāo zháo。

一齐烧着。

zěn jiàn de huǒ qǐ dàn jiàn hēi yān mí lǜ shuǐ,

怎见得火起?但见: 黑烟迷绿水,

hóng yàn qǐ qīng bō。

红焰起清波。

fēng wēi juǎn hé yè mǎn tiān fēi,

风威卷荷叶满天飞,

huǒ shì liáo lú lín lián gěng duàn。

火势燎芦林连梗断。

shén háo guǐ kū,

神号鬼哭,

hūn hūn rì sè wú guāng yuè hàn shān bēng,

昏昏日色无光;岳撼山崩,

hào hào bō shēng dǐng fèi。

浩浩波声鼎沸。

jiàn háng zhē yáng jǐn dào,

舰航遮洋尽倒,

duò lǔ méng chōng jiē xiū。

柁橹艨艟皆休。

xiān fēng jiāng pò sàn hún fēi,

先锋将魄散魂飞,

hé hòu bīng xīn jīng dǎn liè。

合后兵心惊胆裂。

dàng jiǎng de shǒu xiān luò shuǐ,

荡桨的首先落水,

diǎn gāo de wú lù táo shēng。

点篙的无路逃生。

chuán wěi jīng qí,

船尾旌旗,

bú jiàn qīng hóng jiāo zá duò lóu jiàn jǐ,

不见青红交杂;柁楼剑戟,

nán pái shuāng rèn zhēng chā。

难排霜刃争叉。

fù jiāng máng jǔ āi shēng,

副将忙举哀声,

zhǔ shuài xiān xín sǐ lù。

主帅先寻死路。

què shì lí shān dǐng shàng,

却似骊山顶上,

zhōu yōu wáng bāo sì xì zhū hóu yǒu ruò xià kǒu sān jiāng,

周幽王褒姒戏诸侯;有若夏口三江,

shī miào cè zhōu láng pò cáo cāo。

施妙策周郎破曹操。

qiān qiān tiáo huǒ yàn lián tiān qǐ,

千千条火焰连天起,

wàn wàn dào yān xiá tiē shuǐ fēi。

万万道烟霞贴水飞。

dāng shí liú mèng lóng jiàn mǎn gǎng huǒ fēi,

当时刘梦龙见满港火飞,

zhàn chuán dōu shāo zháo le,

战船都烧着了,

zhǐ de qì le tóu kuī yì jiǎ,

只得弃了头盔衣甲,

tiào xià shuǐ qù。

跳下水去。

yòu bù gǎn bàng àn,

又不敢傍岸,

jiǎn gǎng shēn shuǐ kuò chù,

拣港深水阔处,

fù jiāng kāi qù táo mìng。

赴将开去逃命。

lú lín lǐ miàn,

芦林里面,

yí ge rén dú jià zhe xiǎo chuán,

一个人独驾着小船,

zhí yíng jiāng lái。

直迎将来。

liú mèng lóng biàn zuān rù shuǐ dǐ xià qù。

刘梦龙便钻入水底下去。

què hǎo yǒu yí ge rén lán yāo bào zhù,

却好有一个人拦腰抱住,

tuō shàng chuán lái。

拖上船来。

chēng chuán de shì chū dòng jiāo tóng wēi,

撑船的是出洞蛟童威,

lán yāo bào de shì hùn jiāng lóng lǐ jùn。

拦腰抱的是混江龙李俊。

què shuō niú bāng xǐ jiàn sì xià guān chuán duì lǐ huǒ zhe,

却说牛邦喜见四下官船队里火着,

yě qì le róng zhuāng pī guà,

也弃了戎装披挂,

què dài xià shuǐ。

却待下水。

chuán shāo shàng zuān qǐ yí ge rén lái,

船梢上钻起一个人来,

ná zhe náo gōu,

拿着挠钩,

pī tóu dā zhù,

劈头搭住,

dào tuō xià shuǐ lǐ qù。

倒拖下水里去。

nà rén shì chuán huǒ ér zhāng héng。

那人是船火儿张横。

zhè liáng shān pō nèi shuǐ miàn shàng,

这梁山泊内水面上,

shā dé shī héng biàn yě,

杀得尸横遍野,

xuè jiàn bō xīn,

血溅波心,

jiāo tóu làn é zhě bù jì qí shù。

焦头烂额者不计其数。

zhǐ yǒu dǎng shì yīng yáo zhe xiǎo chuán,

只有党世英摇着小船,

zhèng zǒu zhī yǐ jiān,

正走之矣间,

lú lín liǎng biān nǔ jiàn gōng shǐ qí fā,

芦林两边弩箭弓矢齐发,

shè sǐ shuǐ zhōng。

射死水中。

zhòng duō jūn zú huì shuǐ de,

众多军卒会水的,

táo de xìng mìng huí qù bú huì shuǐ de,

逃得性命回去;不会水的,

jìn jiē yān sǐ shēng qín huó zhuō zhě,

尽皆淹死;生擒活捉者,

dōu jiě tóu dà zhài。

都解投大寨。

lǐ jùn zhuō dé liú mèng lóng,

李俊捉得刘梦龙,

zhāng héng zhuō dé niú bāng xǐ,

张横捉得牛邦喜,

yù dài jiě shàng shān zhài,

欲待解上山寨,

wéi kǒng sòng jiāng yòu fàng le。

惟恐宋江又放了。

liǎng gè hǎo hàn zì shāng liáng,

两个好汉自商量,

bǎ zhè èr rén jiù lù biān jié guǒ le xìng mìng,

把这二人就路边结果了性命,

gē xià shǒu jí sòng shàng shān lái。

割下首级送上山来。

zài shuō gāo tài wèi yǐn lǐng mǎ jūn,

再说高太尉引领马军,

zài shuǐ biān cè yìng。

在水边策应。

zhǐ tīng dé lián zhū pào xiǎng,

只听得连珠炮响,

gǔ shēng bù jué。

鼓声不绝。

liào dào shì shuǐ miàn shàng sī shā,

料道是水面上厮杀,

zhòu zhe mǎ qián lái,

骤着马前来,

kào shān lín shuǐ tàn wàng。

靠山临水探望。

zhī jiàn fēn fēn jūn shì,

只见纷纷军士,

dōu cóng shuǐ lǐ táo mìng,

都从水里逃命,

pá shàng àn lái。

爬上岸来。

gāo qiú rèn de shì zì jiā jūn xiào,

高俅认得是自家军校,

wèn qí yuán gù。

问其缘故。

shuō bèi fàng huǒ shāo jǐn chuán zhī,

说被放火烧尽船只,

jù gè bù zhī suǒ zài。

俱各不知所在。

gāo tài wèi tīng le,

高太尉听了,

xīn nèi yuè huāng。

心内越慌。

dàn wàng jiàn hǎn shēng bù duàn,

但望见喊声不断,

hēi yān mǎn kōng。

黑烟满空。

jí yǐn jūn huí jiù lù shí,

急引军回旧路时,

shān qián gǔ shēng xiǎng chù,

山前鼓声响处,

chōng chū yī duì mǎ jūn lán lù。

冲出一队马军拦路。

dāng xiān jí xiān fēng suǒ chāo,

当先急先锋索超,

lún qǐ kāi shān dà fǔ,

轮起开山大斧,

zhòu mǎ qiǎng jìn qián lái。

骤马抢近前来。

gāo tài wèi shēn biān jié dù shǐ wáng huàn,

高太尉身边节度使王焕,

tǐng qiāng biàn chū yǔ suǒ chāo jiāo zhàn。

挺枪便出与索超交战。

dòu bú dào wǔ hé,

斗不到五合,

suǒ chāo bō huí mǎ biàn zǒu。

索超拨回马便走。

gāo tài wèi yǐn jūn zhuī gǎn。

高太尉引军追赶。

zhuǎn guò shān zuǐ,

转过山嘴,

zǎo bú jiàn suǒ chāo。

早不见索超。

zhèng zǒu jiān,

正走间,

bèi hòu bào zi tóu lín chōng yǐn jūn gǎn lái,

背后豹子头林冲引军赶来,

yòu shā yī zhèn。

又杀一阵。

zài zǒu bù guò liù qī lǐ,

再走不过六七里,

yòu shì qīng miàn shòu yáng zhì yǐn jūn gǎn lái,

又是青面兽杨志引军赶来,

yòu shā yī zhèn。

又杀一阵。

zài zǒu bù guò liù qī lǐ,

再走不过六七里,

yòu shì qīng miàn shòu yáng zhì yǐn jūn gǎn lái,

又是青面兽杨志引军赶来,

yòu shā yī zhèn。

又杀一阵。

yòu bēn bú dào bā jiǔ lǐ,

又奔不到八九里,

bèi hòu měi rán gōng zhū tóng gǎn shàng lái yòu shā yī zhèn。

背后美髯公朱仝赶上来又杀一阵。

zhè shì wú yòng shǐ de zhuī gǎn zhī jì,

这是吴用使的追赶之计,

bù qù qián miàn lán jié,

不去前面拦截,

zhī zài bèi hòu gǎn shā。

只在背后赶杀。

bài jūn wú xīn liàn zhàn,

败军无心恋战,

zhǐ gù bēn zǒu,

只顾奔走,

jiù hù bù dé hòu jūn。

救护不得后军。

yīn cǐ gāo tài wèi bèi zhuī gǎn dé huāng,

因此高太尉被追赶得慌,

fēi bēn jì zhōu。

飞奔济州。

bǐ jí rù dé chéng shí,

比及入得城时,

yǐ zì sān gēng。

已自三更。

yòu tīng dé chéng wài zhài zhōng huǒ qǐ,

又听得城外寨中火起,

hǎn shēng bù jué。

喊声不绝。

yuán lái bèi shí xiù yáng xióng mái fú xià wǔ bǎi bù jūn,

原来被石秀、杨雄埋伏下五百步军,

fàng le sān wǔ bǎ huǒ,

放了三五把火,

qián dì qù le。

潜地去了。

jīng dé gāo tài wèi hún bù fù tǐ,

惊得高太尉魂不附体,

lián shǐ rén tàn shì。

连使人探视。

huí bào qù le,

回报“去了”,

fāng cái fàng xīn。

方才放心。

zhěng diǎn jūn mǎ,

整点军马,

zhé qí dà bàn。

折其大半。

yǒu shī wèi zhèng chì bì áo bīng shì kě zhēng,

有诗为证: 赤壁鏖兵事可徵,

gāo qiú jì zhuō yì wú píng。

高俅计拙亦无凭。

xióng bīng fǎn bài liáng shān pō,

雄兵返败梁山泊,

huí shǒu xiū jiāng dà fǔ dēng。

回首羞将大府登。

gāo qiú zhèng zài nà mèn jiān,

高俅正在纳闷间,

yuǎn tàn bào dào tiān shǐ dào lái。

远探报道:“天使到来。

gāo qiú suì yǐn jūn mǎ bìng jié dù shǐ chū chéng yíng jiē。

”高俅遂引军马并节度使出城迎接。

jiàn le tiān shǐ,

见了天使,

jiù shuō jiàng zhào zhāo ān yī shì。

就说降诏招安一事。

dōu yù wén huàn zhāng cān móu shǐ xiāng jiàn le,

都与闻焕章参谋使相见了,

tóng jìn chéng zhōng shuài fǔ shāng yì。

同进城中帅府商议。

gāo tài wèi xiān tǎo chāo bái bèi zhào guān kàn。

高太尉先讨抄白备诏观看。

dài bù zhāo ān lái,

待不招安来,

yòu lián zhé le liǎng zhèn,

又连折了两阵,

jū shuā dé xǔ duō chuán zhī,

拘刷得许多船只,

yòu bèi jǐn xíng shāo huǐ dài yào zhāo ān lái,

又被尽行烧毁;待要招安来,

qià yòu xiū huí jīng shī。

恰又羞回京师。

xīn xià chóu chú shù rì,

心下踌躇数日,

zhǔ zhāng bù dìng。

主张不定。

bù xiǎng jì zhōu yǒu yí gè lǎo lì,

不想济州有一个老吏,

xìng wáng míng jǐn,

姓王名瑾,

nà rén píng shēng kè dú,

那人平生克毒,

rén jǐn hū wèi wān xīn wáng。

人尽呼为剜心王。

què shì tài shǒu zhāng shū yè bō zài shuài fǔ gōng jǐ de lì,

却是太守张叔夜拨在帅府供给的吏,

yīn jiàn le zhào shū chāo bái,

因见了诏书抄白,

gèng dǎ tīng dé gāo tài wèi xīn nèi chí yí bù jué,

更打听得高太尉心内迟疑不决,

suì lái shuài fǔ chéng xiàn lì biàn shì jiàn,

遂来帅府呈献利便事件,

bǐng shuō guì rén bù bì chén yín,

禀说:“贵人不必沉吟,

xiǎo lì kàn jiàn zhào shàng yǐ yǒu huó lù。

小吏看见诏上已有活路。

zhè gè xiě cǎo zhào de hàn lín dài zhào,

这个写草诏的翰林待诏,

bì yǔ guì rén hǎo,

必与贵人好,

xiān kāi xià yī ge hòu mén le。

先开下一个后门了。

gāo tài wèi jiàn shuō dà jīng,

”高太尉见说大惊,

biàn wèn dào nǐ zěn jiàn de xiān kāi xià hòu mén wáng jǐn bǐng dào zhào shū shàng zuì yào jǐn shì zhōng jiān yī xíng,

便问道:“你怎见得先开下后门?”王瑾禀道:“诏书上最要紧是中间一行,

dào shì chú sòng jiāng lú jùn yì děng dà xiǎo rén zhòng suǒ fàn guò è,

道是:‘除宋江、卢俊义等大小人众所犯过恶,

bìng yǔ shè miǎn。

并与赦免。

zhè yī jù shì hú lún huà。

’这一句是囫囵话。

rú jīn kāi dú shí,

如今开读时,

què fēn zuò liǎng jù dòu。

却分作两句读。

jiāng chú sòng jiāng lìng zuò yī jù,

将‘除宋江’另做一句,

lú jùn yì dà xiǎo rén zhòng suǒ fàn guò è,

‘卢俊义大小人众所犯过恶,

bìng yǔ shè miǎn lìng zuò yī jù。

并与赦免’另做一句。

zhuàn tā lòu dào chéng lǐ,

赚他漏到城里,

zhuō xià wéi tóu sòng jiāng yí gè,

捉下为头宋江一个,

bǎ lái shā le。

把来杀了。

què jiāng tā shǒu xià zhòng rén,

却将他手下众人,

jìn shù chāi sàn,

尽数拆散,

fēn diào kāi qù。

分调开去。

zì gǔ dào shé wú tóu ér bù xíng,

自古道:“蛇无头而不行,

niǎo wú chì ér bù fēi。

鸟无翅而不飞。

dàn méi le sòng jiāng,

但没了宋江,

qí yú de zuò dé shén yòng cǐ lùn bù zhī tài wèi ēn xiāng guì yì ruò hé gāo qiú dà xǐ,

其余的做得甚用!此论不知太尉恩相贵意若何?”高俅大喜,

suí jí shēng wáng jǐn wèi shuài fǔ zhǎng shǐ。

随即升王瑾为帅府长史。

biàn qǐng wén cān móu shuō zhī cǐ shì,

便请闻参谋说知此事,

yī tóng jì yì。

一同计议。

wén huàn zhāng jiàn dào táng táng tiān shǐ,

闻焕章谏道:“堂堂天使,

zhǐ kě yǐ zhèng lǐ xiāng dài,

只可以正理相待,

bù kě xíng guǐ zhà yú rén。

不可行诡诈于人。

tǎng huò sòng jiāng yǐ xià,

倘或宋江以下,

yǒu zhì móu zhī rén shí pò,

有智谋之人识破,

fān biàn qǐ lái,

翻变起来,

shēn wèi wèi biàn。

深为未便。

gāo tài wèi dào fēi yě zì gǔ bīng shū yǒu yún bīng xíng guǐ dào,

”高太尉道:“非也!自古兵书有云:‘兵行诡道’,

qǐ kě yòng dé zhèng dà。

岂可用得正大。

wén cān móu dào rán suī bīng xíng guǐ dào,

”闻参谋道:“然虽‘兵行诡道’,

zhè yī shì shì tiān zǐ shèng zhǐ,

这一事是天子圣旨,

nǎi yǐ qǔ xìn tiān xià。

乃以取信天下。

zì gǔ wáng yán rú lún rú fú,

自古王言如纶如綍,

yīn cǐ hào wèi yù yīn,

因此号为玉音,

bù kě yí gǎi。

不可移改。

jīn ruò rú cǐ,

今若如此,

hòu yǒu zhī zhě,

后有知者,

nán yǐ cǐ wéi zhǔn xìn。

难以此为准信。

gāo tài wèi dào qiě gù yǎn xià,

”高太尉道:“且顾眼下,

què yòu lǐ huì。

却又理会。

suì bù tīng wén huàn zhāng zhī yán,

”遂不听闻焕章之言,

xiān qiǎn yī rén wǎng liáng shān pō bào zhī,

先遣一人往梁山泊报知,

lìng sòng jiāng děng quán huǒ,

令宋江等全伙,

qián lái jì zhōu chéng xià,

前来济州城下,

tīng tiān zǐ zhào chì,

听天子诏敕,

shè miǎn zuì fàn。

赦免罪犯。

wèi zhī zhēn jiǎ hé rú yǒu shī wèi zhèng yuǎn pěng ní shū chū dà bāng,

未知真假何如?有诗为证: 远捧泥书出大邦,

zhūn zhūn tiān yǔ yù zhāo xiáng。

谆谆天语欲招降。

gāo qiú qīng xìn jiān rén yǔ,

高俅轻信奸人语,

yào gòu yīn móu shā sòng jiāng。

要构阴谋杀宋江。

què shuō sòng jiāng yòu yíng le gāo tài wèi zhè yī zhèn,

却说宋江又赢了高太尉这一阵,

shāo le de chuán,

烧了的船,

lìng xiǎo xiào bān yùn zuò chái,

令小校搬运做柴,

bù céng shāo de,

不曾烧的,

jū shōu rù shuǐ zhài。

拘收入水寨。

dàn shì huó zhuō de jūn jiāng,

但是活捉的军将,

jìn shù lù xù fàng huí jì zhōu。

尽数陆续放回济州。

dāng rì sòng jiāng yǔ dà xiǎo tóu lǐng,

当日宋江与大小头领,

zhèng zài zhōng yì táng shàng shāng yì shì wù,

正在忠义堂上商议事务,

xiǎo xiào bào dào jì zhōu fǔ chāi rén shàng shān lái,

小校报道:“济州府差人上山来,

bào dào cháo tíng tè qiǎn tiān shǐ bān jiàng zhào shū,

报道:‘朝廷特遣天使颁降诏书,

shè zuì zhāo ān,

赦罪招安,

jiā guān cì jué。

加官赐爵。

tè lái bào xǐ。

特来报喜。

sòng jiāng tīng bà,

’”宋江听罢,

xǐ cóng tiān jiàng,

喜从天降,

xiào zhú yán kāi。

笑逐颜开。

biàn jiào qǐng nà bào shì rén dào táng shàng wèn shí,

便叫请那报事人到堂上问时,

nà rén shuō dào cháo tíng jiàng zhào,

那人说道:“朝廷降诏,

tè lái zhāo ān。

特来招安。

gāo tài wèi chà xiǎo rén qián lái bào qǐng dà xiǎo tóu lǐng,

高太尉差小人前来报请大小头领,

dōu yào dào jì zhōu chéng xià xíng lǐ,

都要到济州城下行礼,

kāi dú zhào shū。

开读诏书。

bìng wú yì yì,

并无异议,

wù qǐng yí huò。

勿请疑惑。

sòng jiāng jiào qǐng jūn shī shāng yì dìng le,

”宋江叫请军师商议定了,

qiě qǔ yín liǎng duàn pǐ,

且取银两段匹,

shǎng cì lái rén,

赏赐来人,

xiān fā fù huí jì zhōu qù le。

先发付回济州去了。

sòng jiāng chuán xià hào lìng,

宋江传下号令,

dà xiǎo tóu lǐng,

大小头领,

jǐn jiào shōu shí,

尽教收拾,

biàn qù tīng kāi dú zhào shū。

便去听开读诏书。

lú jùn yì dào xiōng zhǎng qiě wèi kě xìng jí,

卢俊义道:“兄长且未可性急,

chéng kǒng zhè shì gāo tài wèi de jiàn shí,

诚恐这是高太尉的见识,

xiōng zhǎng qiě bù kě biàn qù sòng jiāng dào nǐ men ruò rú cǐ yí xīn shí,

兄长且不可便去!”宋江道:“你们若如此疑心时,

rú hé néng gōu guī zhèng zhòng rén hǎo dǎi qù zǒu yī zāo。

如何能勾归正?众人好歹去走一遭。

wú yòng xiào dào gāo qiú nà sī bèi wǒ men shā dé dǎn hán xīn suì,

”吴用笑道:“高俅那厮被我们杀得胆寒心碎,

biàn yǒu shí fēn de jì cè yě shī zhǎn bù dé。

便有十分的计策也施展不得。

fàng zhe zhòng dì xiōng yī bān hǎo hàn,

放着众弟兄一班好汉,

bú yào yí xīn,

不要疑心,

zhǐ gù gēn suí sòng gōng míng gē ge xià shān。

只顾跟随宋公明哥哥下山。

wǒ zhè lǐ xiān chà hēi xuàn fēng lǐ kuí yǐn zháo fán ruì bào xù xiàng chōng lǐ gǔn,

我这里先差黑旋风李逵引着樊瑞、鲍旭、项充、李衮,

jiāng dài bù jūn yī qiān,

将带步军一千,

mái fú zài jì zhōu dōng lù zài chà yī zhàng qīng hù sān niáng,

埋伏在济州东路;再差一丈青扈三娘,

yǐn zháo gù dà sǎo sūn èr niáng wáng ǎi hǔ sūn xīn zhāng qīng,

引着顾大嫂、孙二娘、王矮虎、孙新、张青,

jiāng dài mǎ jūn yī qiān,

将带马军一千,

mái fú zài jì zhōu xī lù。

埋伏在济州西路。

ruò tīng dé lián zhū pào xiǎng,

若听得连珠炮响,

shā bēn běi mén lái qǔ qí。

杀奔北门来取齐。

wú yòng fēn diào yǐ dìng,

”吴用分调已定,

zhòng tóu lǐng dū xià shān,

众头领都下山,

zhǐ liú shuǐ jūn tóu lǐng kān shǒu zhài zhà。

只留水军头领看守寨栅。

zhǐ yīn gāo tài wèi yào yòng zhà shù,

只因高太尉要用诈术,

yòu yǐn zhè huǒ yīng xióng xià shān,

诱引这伙英雄下山,

bù tīng wén cān móu jiàn quàn。

不听闻参谋谏劝。

shuí xiǎng zhǐ jiù jì zhōu chéng xià,

谁想只就济州城下,

fān wèi jiǔ lǐ shān qián liáng shān pō biān,

翻为九里山前;梁山泊边,

biàn zuò sān jiāng xià kǒu。

变作三江夏口。

què shì láng lín quǎn duì,

却似狼临犬队,

hǔ rù yáng qún。

虎入羊群。

zhèng shì zhǐ yīn yī zhǐ jūn wáng zhào,

正是:只因一纸君王诏,

rě qǐ quán bān zhuàng shì xīn。

惹起全班壮士心。

bì jìng zhòng hǎo hàn zěn dì dà nào jì zhōu,

毕竟众好汉怎地大闹济州,

qiě tīng xià huí fēn jiě。

且听下回分解。

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】注释

暂无注译

网友完善【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】的注释:

    暂时没有网友完善本文的注释,快来完善吧!

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】评析

暂无评析

网友完善【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】的评析:

    暂时没有网友完善本文的评析,快来完善吧!

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】赏析

暂无赏析

网友完善【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】的赏析:

    暂时没有网友完善本文的赏析,快来完善吧!

【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】辑评

暂无辑评

网友完善【水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉】的辑评:

    暂时没有网友完善本文的辑评,快来完善吧!

施耐庵 - []

施耐庵,原名彦端,字肇瑞,号子安,别号耐庵。原籍苏州,于兴化,舟人之子,13岁入私塾,19岁中秀才,29岁中举,35岁中进士。35岁至40岁之间官钱塘二载,后与当道不合,复归苏州。至正十六年(1356)六十岁,张士诚据苏,征聘不应;与张士诚部将卞元亨相友善,后流寓江阴,在祝塘镇教书。71岁或72岁迁兴化,旋迁白驹场、施家桥。朱元璋屡征不应;最后居淮安卒,终年74岁。著作是四大名著之一的《浒传》。

学习辛苦了,欣赏一张好看的图片放松一下吧:

水浒传 · 第七十九回 · 刘唐放火烧战船 宋江两败高太尉|原文|翻译文|拼音|注释|赏析|作者施耐庵 - 我爱学习网